Tây viện cách nhà chính khá xa, nô tài hầu hạ ở đây ít hơn rất nhiều so với bên nhà chính, nhưng cảnh vật xung quanh cũng không tồi. Phần lớn cây cối trong phủ không có chỗ để đều được đưa đến Tây viện, lâu dần khiến phong cảnh nơi đây có một ý vị rất riêng, độc đáo và nên thơ.
Không lâu sau, Tiết Tẫn đã đến phòng của Giang Sương Hàn, lúc này đây, nàng đang trùm chăn che kín cả người ngủ say sưa trên giường. Trên đường trở về kinh, nàng đổ bệnh đến nay vẫn chưa khỏi hẳn, ở trên bàn bên cạnh giường còn đặt một chén thuốc.
Tiết Tẫn nhớ lại những lời quản gia vừa nói với mình, thời điểm Giang Sương Hàn vừa mới đến Tây viện, nàng nói muốn ở trong sân ngắm hoa cỏ, hít thở khí trời. Lúc ấy, sắc mặt của nàng hẳn là khá tốt, không có tệ như bây giờ. Hắn thuần thục cầm chén thuốc lên, đánh thức người ở trên giường dậy uống.
Dọc theo đường đi đều diễn ra cảnh tượng như thế này, chỉ có điều lần này đổi lại là ở trên giường, ngay trong phủ của hắn mà thôi.
Khi Giang Sương Hàn bị đánh thức, cả người vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, còn đang trong trạng thái mờ mịt, nàng nhìn gian phòng xa lạ trước mặt có chút không biết làm sao, Giang Sương Hàn vội vàng nhìn xung quanh, chờ đến khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Tiết Tẫn thì mới cảm thấy yên lòng, khôi phục lại trạng thái thường ngày khi đối diện với hắn, dịu dàng, nhu thuận.
Tiết Tẫn thực vừa lòng với những biến hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-truong-le-nga/475104/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.