Nhìn Dương Tuyên thể hiện mình vàng thật không sợ lửa, Hạ Hi Bối cũng không tức giận.
Dù sao cô cũng hiểu tính nết của anh ta, cũng đã sớm chuẩn bị kĩ càng.
Nhưng phản ứng của cô trong mắt Dương Tuyên chính là chột dạ, anh ta càng thẻ hiện rằng mình có lý lẽ nên chẳng sợ.
"Được rồi! Em thật sự là cắm sừng tôi rồi! Nói đi! Người đàn ông đó là ai?! Thảo nào hôm nay thấy em cứ lạ lạ, hóa ra là đã câu được những người đàn ông khác!"
Anh ta nhìn Hạ Hi Bối từ trên xuống dưới, ngày càng tức giận hơn.
Là đàn ông thì chằng ai muốn mình bị cắm sừng cả, huống chi Dương Tuyên còn có ý khác trong lòng.
"Sớm biết cô thèm khát đàn ông thế này, tôi đã trực tiếp đến rồi, còn đứng trước mặt tôi giả vờ thanh khiết cái gì...!"
Trước khi nói xong những lời nói bỉ ổi của mình, anh ta đã bị cắt ngang bởi một cú đá của Hạ Hi Bối.
Anh ta ôm bụng và lùi lại vài bước, bụng anh lộn ngược lộn xuôi, gần như tắt thở.
Sau khi Hạ Hi Bối tung một cú đá, và vẫn chưa có ý định dừng lại, cô lại bước tới, bắt lấy anh ta ném một phát!
Khi tiếp đất, mặt đất đầy bụi tung bay.
"Aaaaaaa!!!!!"
Tiếng hét của Dương Tuyên càng thê thảm hơn, cảm thấy thế giới quay cuồng một hỏi, sau đó lưng liền chạm đất, suýt nữa gãy xương!
Hạ Hi Bối đạp chân lên ngực anh ta, từ trên cao nhìn xuống:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vuon-truong-cung-sung-nu-than-hoc-ba/2446439/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.