Tình cảm giữa Mục Thụy và Thu Tử Dịch rốt cục vẫn vị ông cụ bên nhà Thu Tử Dịch biết. Nguyên nhân chính là Thu Tử Dịch vừa mới ôm được mỹ nhân về, đắc ý vênh vênh váo váo, ném toàn bộ công vụ của công ty cho Tần Thành và Thiên Nhai, bản thân thì nhõng nhẽo ôm notebook chiếm cứ nhà trọ Mục Thụy đang ở, cùng nhau sống cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Qua vài lần đến công ty và biệt thự tìm Thu Tử Dịch nhưng không có kết quả, Thu lão gia giận dữ. Tần Thành không có cốt khí, gió chiều nào thì xuôi theo chiều ấy lập tức làm phản, nịnh nọt đem địa chỉ nhà của Mục Thụy dâng tặng cho Thu lão gia, vì thế mới xảy ra một màn phía dưới đây.
Mục Thụy và Thu lão gia ngồi cách một cái bàn trà, mặt đối mặt nhìn nhau.
Nghiêm túc tao nhã uống hồng trà do Thu Tử Dịch pha, không thèm nhìn tới ánh mắt bất thiện của ông cụ đang chằm chằm nhìn gã.
Thấy ánh mắt sát khí của mình không có hiệu quả, Thu lão gia hừ mạnh một tiếng, dùng đầu gậy chống đập mạnh xuống đất.
“Ông cố nội à, ông nhìn con lâu như vậy rồi, có nhìn ra được cái gì không?” Mục Thụy vẫn luôn tỏ ra bộ dáng kính lão yêu trẻ, buông chén trà mở miệng nói câu đầu tiên.
“Bà xã, kêu ông nội là được rồi.” Thu Tử Dịch đứng ở một bên nhắc nhở.
“Câm miệng!” Thu lão gia như nhìn bộ dáng sợ vợ của cháu đích tôn nhà mình liền tức giận, giơ gậy quật hắn một cái.
Thu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vong-duyen-chi-tien-thanh-doat-nhan/1289556/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.