Tưởng Văn ngồi ở khách điếm chờ người đưa hàng tới, gần đến nửa đêm mới có người tới gọi hắn dậy. Giao hàng hóa cho hắn, và tự giới thiệu là Trương quản gia. Tưởng Văn mở hàng ra, vừa nhìn đã thấy rất đẹp, trong lòng hắn không phải nghĩ mấy thứ này giá trị bao nhiêu tiền mà nghĩ nếu Chu Vũ Hàm đeo lên sẽ xinh đẹp nhường nào.
"Cái này ngươi phải xử lý cẩn thận, không nên để cho người khác biết là ai đưa cho ngươi." Trương quản gia nhỏ giọng nói, bởi vì bây giờ sức khỏe của lão gia tử rất suy yếu, với lại hiện tại Đại phu nhân quản lý rất chặt chẽ. Phu nhân đã đem lòng sinh nghi rồi, Tam thiếu gia muốn trước khi lão gia chết sẽ bán được món hàng này. Cũng không muốn phu nhân phát hiện ra.
"Tôi biết rồi, nhưng giờ phải bán như thế nào đây?"
"Ta nói cho ngươi biết, các phu nhân nhà quan lại rất yêu thích các loại bảo thạch ( đá quý ) này."
"Tôi hiểu rồi. Tôi có thể mượn trước một ít bạc không?" Tưởng Văn đã nghĩ ra cách bán hàng, nhưng lại không có bạc.
"Nếu bán xong hàng này, thiếu gia của chúng ta sẽ chia cho ngươi một phần lợi nhuận. Nhưng không được để người khác điều tra ra, dù bất kỳ tình huống nào. Loại bảo thạch này ít nhất hai trăm lượng." Nói xong, Trương quản gia móc ra hai lượng bạc đưa cho hắn rồi rời đi.
Lúc này Tưởng Văn nghĩ đến nhỡ đâu là hàng lậu, ngộ nhỡ bị bọn họ giết người diệt khẩu thì sao. Bây giờ ngẫm lại thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vo-thuong-nhan/752532/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.