Edit : Dứa Dứa
Lúc trời gần tối Chu Vũ Hàm mới lưu luyến không rời từ biệt Chu Đại Phúc và Vương thị đi theo Tưởng Văn về nhà. Về tới nhà Chu Vũ Hàm vội vàng nấu cơm, hai người một người nhóm lửa một người xào rau, khi hai ánh mắt đụng vào đối phương thì nhìn nhau cười. Lần đầu tiên Tưởng Văn cảm thấy nấu cơm cũng là một loại chuyện vui vẻ.
Buổi tối nằm ở trên giường Chu Vũ Hàm bảo ngày mai sẽ đi bán hàng cùng Tưởng Văn rồi trở về sớm một chút tiện thể trên đường đi đến gặp Triệu chưởng quầy. Tưởng Văn cũng rất hiếu kỳ đối với vị Triệu chưởng quầy này, bởi vì Chu Đại Phúc cũng nói cho hắn biết nhà bọn họ còn phải cảm tạ Triệu chưởng quầy đã giúp đỡ rất nhiều.
Chu Vũ Hàm kể cho hắn nghe những chuyện xảy ra trong nhà nàng nửa năm gần đây, kể cả việc buôn bán đồ ăn. Chu Vũ Hàm muốn nói cho hắn biết bởi vì một phần là dù sao Tưởng Văn quanh năm suốt tháng cũng đều bán hàng ở bên ngoài nên không đơn thuần giống như Vương thị và Chu Đại Phúc, chỉ cần bịa một lý do đơn giản là xong. Còn có một nguyên nhân nữa là nàng tin tưởng Tưởng Văn là người đáng tin cậy để tín nhiệm, nếu không thì nàng sẽ không nói rõ ràng mọi chuyện như vậy.
Tưởng Văn suy nghĩ cũng không thể làm người vong ân phụ nghĩa, tuy rằng chỉ trao đổi qua tiền bạc. Nhưng dù sao cũng là người có ơn tri ngộ, chắc hẳn là nên đi gặp ông ấy.
Ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vo-thuong-nhan/752529/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.