Tại Quý gia, ba Quý đang quét dọn sân trước còn cha Quý thì ngồi dưới mái hiên. Tay phải cha Quý cầm một tẩu thuốc, tay trái đang lấy thuốc lá từ trong hộp cho vào cái tẩu. Ông nghiêng người lấy que diêm rồi đốt lên hút hai hơi, sau đó đem hộp diêm trả về chỗ cũ, lẳng lặng nhìn về phương xa. Qua một lát sau, cha Quý cầm lấy chén trà bên cạnh nhấp một ngụm lớn, chầm chậm thưởng thức.
Bác cả nhà họ Quý không thích nói chuyện, cũng không hay nổi nóng, chỉ có duy nhất hai sở thích là trà và thuốc. Thời gian này là lúc cha Quý đang nghỉ ngơi, ba Quý cũng không dám nói chuyện lớn tiếng. Lúc cha Quý tức giận thật sự rất đáng sợ.
"Nhìn xem đã là giờ nào rồi mà đến bây giờ mới về?" Ba Quý trong lòng tức giận, vừa nhìn thấy Quý A Cường và Vương Bảo Nhi từ xa đi về liền để cây chổi trên tay xuống, đi nhanh ra ngoài. "Hai mẫu ruộng phía Tây không đến giữa trưa đã có thể cày xong. Trong nhà còn cả đống chuyện chưa làm, ta cùng cha ngươi đi làm mệt chết mệt sống trở về đến nước còn chưa uống đã lao vào quét cái sân bừa bộn trước cửa rồi."
"Lúc nãy thấy trời còn sớm nên con và A Cường có vào trong núi hái chút mộc nhĩ." Vương Bảo Nhi bình tĩnh trả lời.
Ba Quý đang định dạy bảo thêm lại đột nhiên nhìn thấy tô canh trên tay của Vương Bảo Nhi. Canh xương trắng ngà, màu sắc ngon miệng làm ba Quý cũng không nhịn được liếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/3445337/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.