Trung Quốc tuy hàng năm viện trợ lương thực, thực phẩm cho Triều Tiên nhiều nhưng Triều Tiên lại không quá cảm kích, Triều Tiên cho rằng đó là việc Trung Quốc nên làm. Nhất là ở biên giới chung giữa Trung Quốc và Triều Tiên, bộ đội biên phòng Triều Tiên chỉ cần thiếu lương thực sẽ khai pháo thị uy với phía Trung Quốc. Tuy pháo bắn tới không có đạn, không tạo thành tổn thất gì nhưng vẫn có thể làm người ta tức tối.
Nhưng bộ đội biên phòng Trung Quốc cũng không có biện pháp gì với đối phương, nếu báo lên trên cùng lắm chỉ là chỉ trích về mặt ngoại giao sau đó hai bên đùn đẩy nhau vài tháng thậm chí vài năm cũng không có kết quả. Nếu đánh trả vậy càng đúng với suy nghĩ của đối phương, đừng nói là bộ đội biên phòng Trung Quốc bắn pháo mà ném viên gạch tới, phía Triều Tiên cũng có lý do để kiếm được mấy chục, mấy trăm tấn lương thực mới chịu bỏ qua. Dân chúng các huyện biên cảnh đều gọi Triều Tiên là lưu manh chuyên lừa đảo bọn họ, chưa từng ai dám có quan hệ tốt với bộ đội biên phòng Triều Tiên.
Nếu lần này có lính biên phòng Trung Quốc nổ súng, có người chết thì sau đó nhất định sẽ khiến phía Triều Tiên kháng nghị mãnh liệt. Hứa Lập thậm chí có thể tưởng tượng cảnh Triều Tiên điều động lính tới biên giới, khi đó đừng nói là chiến sĩ bộ đội biên phòng bị đưa ra tòa án binh, ngay cả Kim Thân Thành và mình cũng không thoát được trách nhiệm liên quan.
Hứa Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538697/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.