Chương trước
Chương sau
Kim Thân Thành gọi tới vào lúc này, Văn Thiên cũng có thể đoán ra vài phần mục đích của Kim Thân Thành. Nói vậy Kim Thân Thành thấy chuyện giải quyết xong nên không cam lòng mất chức, muốn tranh thủ một chút. Chỉ cần mình không cần truy đuổi gắt gao thì chắc Kim Thân Thành đã có biện pháp tự bảo vệ mình.

- Alo, chủ tịch tỉnh Văn phải không?
Điện thoại vừa mới thông, Kim Thân Thành đã thử hỏi. Lúc này giọng điệu của Kim Thân Thành không còn nhiều sức lực như mấy năm trước nữa, nhưng cũng không bất lực như trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy mấy hôm trước mà ngược lại rất bình tĩnh.

- Tôi là Kim Thân Thành, bí thư Kim phải không? Hôm nay sao lại có thời gian gọi cho tôi như vậy? Có chuyện gì ư?
Văn Thiên mỉm cười nhìn Hứa Lập Hứa Lập rồi cố ý nói.

Kim Thân Thành bị Văn Thiên hỏi, y mất vài giây mới nói:
- Chủ tịch tỉnh Văn, có một số việc muốn nói chuyện riêng với anh, không biết có được không?

Văn Thiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt, y cười nói:
- Có gì được hay không được chứ, tôi chờ anh ở nhà.

Bỏ điện thoại, Văn Thiên cười nói:
- Xem ra Kim Thân Thành vẫn không cam lòng mất chức. Không biết lần này y đưa điều kiện gì ra để đả động chúng ta.

- Không ngoại trừ mấy chức vụ quan trọng ở khu tự trị. Nhưng vừa nãy anh đã nói có ấn tượng không tốt về Kim Tú Lệ kia, nhưng trong lúc nhất thời ở khu tự trị mình cũng không tìm được ai thích hợp vậy nếu Kim Thân Thành có đủ thành ý, vậy để Kim Thân Thành tiếp tục ngồi ở vị trí kia cũng là có thể.
Hứa Lập cũng hiểu rõ đạo lý trong này, nếu muốn một gậy đánh ngã Kim Thân Thành không phải không thể, nhưng như vậy không chỉ đắc tội mình Kim Thân Thành mà là cả quần thể lợi ích do Kim Thân Thành đại biểu. Mà dù làm Kim Thân Thành mất chức, người lên thay chưa chắc đã là người nhà mình. Dù sao bây giờ ở Cát Lâm thì Văn Thiên cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, có thêm hay bớt Kim Thân Thành cũng không quan trọng mấy, khi ấy cái được không bù nổi cái mất.

- Ừ, lát nữa Kim Thân Thành tới thì cậu tránh chút, chờ y đi thì chúng ta nói chuyện tiếp.
Văn Thiên từ chối cho ý kiến, tất cả phải xem Kim Thân Thành đưa ra điều kiện gì cả. Hơn nữa lúc này Văn Thiên cũng đánh giá khá cao việc Kim Thân Thành có thể liền nhập tịch cho người nhập cư trái phép, dù sao cũng có thể thấy Kim Thân Thành dám chịu trách nhiệm, nghe nói Kim Thân Thành cũng đã nói rõ mình tự mình gánh chịu, ngay cả chủ tịch khu tự trị Trương Kim Thụy cũng không tham gia vào việc này.

Hơn 10 phút sau tiếng chuông cửa vang lên, bảo mẫu ra mở, Hứa Lập tránh vào phòng nhỏ cạnh phòng khách còn Văn Thiên ngồi ở ghế đợi Kim Thân Thành.

Lát sau Kim Thân Thành dẫn bảo mẫu vào phòng khách, Văn Thiên mỉm cười đứng lên đón.
- Bí thư Kim đúng là khách quý, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.

Kim Thân Thành có chút xấu hổ nhưng Văn Thiên đã kéo y ngồi xuống ghế, y cũng thích ứng rất nhanh nói.
- Chủ tịch tỉnh Văn, lần này còn muốn cảm ơn anh đã ra tay giúp đỡ nếu không khu tự trị không thể yên ổn nhanh nhanh như vậy.

- Đây là việc tôi nên làm, bí thư Kim không cần khách khí. Chỉ là không biết lần này bí thư Kim đến là có việc gì?
Văn Thiên biết vẫn hỏi chính là muốn xem Kim Thân Thành đưa ra điều kiện gì.

Nghe được Văn Thiên mở miệng muốn hỏi, Kim Thân Thành cũng đi thẳng vào vấn đề.
- Chủ tịch tỉnh, thời gian trước là tôi không đúng, vì chút việc riêng mà hồ đồ, mà lần này khu tự trị xảy ra chuyện lớn như vậy cũng nhờ chủ tịch tỉnh Văn không ngại hiềm khích giúp đỡ, tôi tới cảm ơn anh. Hơn nữa qua sự kiện quần thể lần này khiến khu tự trị hiện ra nhiều vấn đề. Trong công tác trấn an quần chúng đã có không ít cán bộ lãnh đạo không gánh chịu trách nhiệm tương ứng, ngược lại còn có người đùn đẩy, trốn tránh. Tôi nghĩ những người này không thích hợp đảm nhiệm chức vụ bây giờ, hy vọng nghe ý kiến của anh.

Văn Thiên đương nhiên hiểu ý của Kim Thân Thành, Kim Thân Thành chuẩn bị mượn sự kiện quần thể lần này bắt mấy người làm điển hình để chấn nhiếp những người có mưu đồ bất chính. Kim Thân Thành muốn dùng vài vị trí này trao đổi với Văn Thiên, hy vọng được Văn Thiên đồng ý và giúp mình giữ ghế.

Văn Thiên cười nói:
- Bí thư Kim, uống trà đi.
Nói xong y tự mình rót trà cho Kim Thân Thành.
- Không biết cán bộ lãnh đạo nào ở khu tự trị biểu hiện không được tốt vậy?

Kim Thân Thành biết việc chính đã tới. Nhưng Văn Thiên nếu tiếp mình, hỏi câu này đã nói Văn Thiên cũng có ý giải hòa, cũng không phải nhất định muốn ép mình mất chức. Bây giờ chỉ là xem điều kiện của mình có thể làm Văn Thiên động tâm không?

- Trưởng ban tổ chức cán bộ Đảng ủy khu tự trị Kim Tú Lệ lần này không kiên điện trong công việc, không hóa giải mâu thuẫn của quần chúng mà còn lên Bắc Kinh, lên tỉnh báo cáo công việc; còn có chủ tịch Mặt trận tổ quốc Tằng Quảng Tuyền cùng với cục trưởng Cục công an Kỷ Phong cũng có nhiều sai lầm trong công việc..
Muốn đả động Văn Thiên thì không đưa ra vài vị trí quan trọng sợ là không khiến Văn Thiên hài lòng, Kim Thân Thành suy nghĩ mãi mới hạ quyết tâm này.

Văn Thiên nghe xong hơi sửng sốt, Kim Tú Lệ nhảy lên nhảy xuống vì vị trí bí thư đảng ủy khu tự trị đã sớm làm Kim Thân Thành bất mãn, Kim Thân Thành lấy chức trưởng ban tổ chức cán bộ kia trao đổi với mình là không lạ. Nhưng Kim Thân Thành còn đưa ra vị trí chủ tịch Mặt trận tổ quốc cùng với cục trưởng Cục công an là điều Văn Thiên không ngờ tới. Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tuy có quyền hạn ít nhưng cũng là thường vụ Đảng ủy khu, cũng có quyền lên tiếng nhất định ở hội nghị thường vụ. Mà cục trưởng Cục công an khu tự trị mặc dù chỉ là phó bí thư đảng ủy chính pháp nhưng lại là người kế nhiệm thứ nhất cho chức bí thư đảng ủy chính pháp kia. Nếu không có bất ngờ xảy ra thì vài năm sau sẽ làm bí thư đảng ủy chính pháp, sẽ vào thường vụ.

Nếu như mình đồng ý với điều kiện của Kim Thân Thành, vậy mình sẽ lập tức có hai phiếu trong hội nghị thường vụ khu tự trị, vài năm sau sẽ lên ba phiếu. Hơn nữa Văn Thiên còn biết ở khu tự trị mặc dù Kim Thân Thành nắm quyền tuyệt đối, chủ tịch khu tự trị Trương Kim Thụy bị chèn ép không có bao quyền lên tiếng vì thế cũng sớm bất mãn với Kim Thân Thành. Chỉ do Kim Thân Thành quá mạnh nên Trương Kim Thụy không thể hiện ra ngoài mà thôi. Nếu mình đưa tay vào khu tự trị, sau này mình kéo Trương Kim Thụy về phía mình thì rất có thể làm cho Kim Thân Thành mất thế, ít nhất cũng kiếm được nửa quyền lực ở khu tự trị. Xem ra Kim Thân Thành vì bảo vệ vị trí mà chấp nhận bỏ ra nhiều thứ.

Kim Thân Thành cũng là bất đắc dĩ, chỉ dùng một chức trưởng ban tổ chức cán bộ khu sợ không thỏa mãn được Văn Thiên, nếu không thì sao Kim Thân Thành lại làm thế. Nhưng chủ tịch Mặt trận tổ quốc Tằng Quảng Tuyền tuổi đã lớn, chỉ hai năm nữa là lui, mấy năm qua về cơ bản không hỏi công việc ở khu tự trị, mà trong hội nghị thường vụ cũng chỉ giơ tay cho có. Về phần cục trưởng Cục công an Kỷ Phong tuy là người của Kim Thân Thành nhưng lần này ở khu tự trị có sự kiện quần thể và vụ thảm sát, Kim Thân Thành muốn thoát được trách nhiệm thì phải tìm người thay thế. Kỷ Phong chính là lựa chọn tốt nhất. Để Kỷ Phong chịu trách nhiệm liên quan thì Kim Thân Thành mới có thể vận động tiếp, nếu không dù có lãnh đạo trung ương nói giúp, Mã Tuấn Tùng cùng Văn Thiên hỗ trợ thì Kim Thân Thành cũng không thể giữ được ghế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.