- Bí thư Tiền, đây là giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng, hơn nữa dưới mỗi khoản đều có chữ kí của nggaif, ngài có phải nhớ nhầm không?
Dương Lập Thanh ngồi bắt chân chữ ngũ đắc ý nói.
- Linh tinh, tôi còn chưa già tới mức mất trí.
Tiễn Tiến lật sổ ra xem thật cẩn thận nhưng phát hiện có vài khoản vay không đúng, Tiễn Tiến chỉ vào mấy cái này nói.
- Một lần tôi vay nhiều nhất là 50 ngàn sao đây lại có khoản lên tới 100 ngàn?
Dương Lập Thanh đương nhiên biết rõ mấy cái này, hắn cười nói:
- Bí thư Tiền, nhất định là mấy ngày này ngài mệt nên có chút hồ đồ, phía sau khoản nợ có ký tên của ngài đương nhiên đều là ngài chính miệng mượn tôi, hơn nữa khoản tiền đều là giao thẳng cho ngài đếm, ngài hỏi tôi thì tôi hỏi ai.
Tiễn Tiến thấy vẻ mặt này của Dương Lập Thanh, y trầm mặt xuống. Xem ra mình rơi vào hang sói rồi, bảo sao ngày đầu mình đánh may như vậy, một ngày thắng gần 50 ngàn.
Nhưng Dương Lập Thanh nhân lúc mình cao hứng nói với mình là có thể tìm thêm vài người tới chơi lớn hơn. Lúc ấy mình không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lại tin lời Dương Lập Thanh nói, bị Dương Lập Thanh đưa xuống tầng hầm nhà hắn. Vừa vào đây Tiễn Tiến liền phát hiện ở đây có đủ các loại đánh bạc, đây đâu phải là tầng hầm mà là sòng bạc dưới đất mới đúng.
Dương Lập Thanh gọi mấy cuộc điện, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538469/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.