- Lý đại ca, anh cứ gọi tôi Tiếu lão đệ là được mà.
Tiếu Thiên Cường thấy Lý Tài khó xử vội nói. Tiếu Thiên Cường mặc dù ở trên tỉnh cũng là người có thân phận địa vị, trong mắt người bình thường thì y là kẻ ăn chơi trác táng nhưng do có ông chú Tiếu Khắc giáo dục chặt khiến y không có hành vi kiêu ngạo như đám con ông cháu cha bình thường. Đặc biệt với dân chúng bình thường thì hắn luôn có sự thiện tâm, cũng có người nói là Tiếu Thiên Cường không coi người bình thường vào mắt, khinh thường làm khó những người phải lo kiếm sống hàng ngày. Tiếu Thiên Cường thích giẫm những kẻ luôn tự cho mình là nhất, những kẻ không biết trời cao đất rộng. Tiếu Thiên Cường cũng có chút bản lĩnh, chút công phu nên mấy năm qua cũng tạo được ít danh tiếng trên tỉnh.
Lý Tài nghe xong Tiếu Thiên Cường nói nhưng lại vẫn không dám gọi đối phương như trước. Hứa Lập không thể làm gì khác hơn là xen miệng vào.
- Lý đại ca, chúng tôi còn làm phiền nhà anh hơn chục ngày nữa, anh mà cứ khách khí thé thì chúng tôi đành phải đi tìm nhà khác vậy.
- Tiếu, Tiếu lão đệ, hôm nay thật sự cảm ơn cậu. Nếu không có cậu thì nhà chúng tôi tối nay sợ gặp nạn rồi.
Lý Tài cảm kích rơi nước mắt nói.
- Cảm ơn cái gì, chúng tôi quấy rầy nhà các anh nhiều ngày như vậy, nói cảm ơn thì phải do chúng tôi mới đúng. Tên Dương Lập Thanh luôn kiêu căng ngang ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538461/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.