Thôi Lâm nghe Hứa Lập trêu mặt cũng đỏ bừng, trái tim cảm giác cũng không tránh được liền đứng lên đẩy cửa đi ra. Nhưng gần ra ngoài hắn lại không nhịn được quay đầu nhìn thì thấy cô chủ quán đang cười nhìn mình. Thôi Lâm xấu hổ cúi đầu nhìn chân mình, tới khi ngồi trên xe rồi mới ngẩng đầu lên.
- Cậu coi trọng người ta?
Hứa Lập biết bình thường Thôi Lâm không hay nói cười mà cư xử rất nghiêm túc, hôm nay có cơ hội chê cười Thôi Lâm.
- Không có.
Thôi Lâm mắt đỏ bừng không nói gì.
- Có gì xấu hổ nào, nam lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, cũng là chuyện bình thường. Nếu thích người ta thì phải nói với cô, nhưng trước tiên cậu phải hiểu rõ tình hình đừng để mình biến thành kẻ thứ 3 thì không tốt đâu.
- Tôi.
- Được rồi, với thân phận và hình dáng như cậu lại chưa có vợ thì có gì phải sợ hãi? Đã thích rồi thì phải tiến tới, nếu thành thì tôi tặng cậu một ngôi nhà mới.
Thời gian Thôi Lâm theo mình không lâu nhưng Hứa Lập không coi Thôi Lâm là người ngoài.
- Tôi, tôi sẽ thử xem sao.
Thôi Lâm vốn đã động lòng lại nghe Hứa Lập nói như vậy trái tim như quả cầu lửa muốn lập tức đến gặp cô chủ quán nói lên tấm lòng.
- Được, trước tiên tìm một khách sạn rồi chờ ngày mai câu theo đuổi bạn gái của mình được mà.
Hứa Lập cười nói.
Hai người tìm những khách sạn ở xung quanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538406/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.