Với tin tức tốt của Hứa Lập, Lữ Tĩnh ngạc nhiên nói:
- Nhanh vậy?
Mẹ Lữ Tĩnh cũng không tin:
- Thật sao? Bây giờ có giường trống rồi à?
- Vâng, bạn cháu đã liên lạc giúp chúng ta, hơn nữa trưởng khoa Lâm khoa xương đã đồng ý trực tiếp phẫu thuật cho bá phụ.
Hứa Lập nói chưa dứt thì trưởng khoa Lưu đứng ngoài cửa nghe Hứa Lập nói, đi đến nghi hoặc nói:
- Cậu nói chính là trưởng khoa Lâm Canh bệnh viện tỉnh Số 2? Hắn trực tiếp phẫu thuật cho các người?
Hứa Lập gật đầu nói:
- Trưởng khoa Lâm nổi tiếng lắm ư?
Trưởng khoa Lưu liếc mắt nhìn Hứa Lập cũng chỉ hơn 20 tuổi, quần áo cũng chỉnh tề nhưng không nhìn ra có điểm gì đặc biệt. Hắn không tin Hứa Lập lại có năng lực lớn như vậy có thể mời trưởng khoa Lâm Canh, hắn tưởng Hứa Lập thổi phồng cười lạnh nói:
- Trưởng khoa Lâm rất nổi tiếng, hắn là chuyên gia khoa xương hàng đầu ở tỉnh chúng ta, là giáo sư đại học Tùng Giang, là người hướng dẫn các nghiên cứu sinh tiến sĩ, ủy viên hội Trung Hoa y học, ủy viên tổ cột sống khoa ngoại khoa xương Trung Hoa. Nhưng tôi nghe bạn học nói trưởng khoa Lâm năm nay đã gần 60 tuổi, giờ cũng không nhận phẫu thuật nữa, trừ phi đó là lãnh đạo quan trọng trong tỉnh hoặc nhân vật quan trọng nếu không nhiều lắm cũng chỉ giúp đỡ hội chẩn trước khi phẫu thuật, cậu trẻ tuổi vậy không nên lừa người.
Trưởng khoa Lưu khuyên Hứa Lập nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538396/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.