Nghe Vương Định Bang kể khổ, Vương Thiên lại không thể tin được. Y khuyên:
- Con lần này được điều tới Vọng Giang là đã bị làm súng cho người. Bố vốn nghĩ không có gì, mặc kệ con có thể làm đối phương bị thương hay không nhưng dù sao con có quan hệ với đám người Hải Đức, nếu làm ở Vọng Giang không được tốt con cũng có thể điều tới nơi khác. Hơn nữa những người đó nể mặt bố nên chắc không làm quá mức. Nhưng tính cách của con lại quá kịch liệt, làm ra hành động mất lý trí đó rồi còn bị đưa lên mạng. Lúc ấy Hứa Lập không ở hiện trường cho nên con nói chuyện này do y giở trò sợ là không ổn. Nhất định là có người tức tối mà đưa lên mạng. Chẳng qua đám người Hứa Lập không làm gì mà muốn xem trò cười từ con chính là sự thật.
- Những người đó không có ai tốt cả.
Vương Định Bang rất căm hận tất cả lãnh đạo ở Vọng Giang.
- Được rồi, bố thấy con không thể ở lại Vọng Giang nữa. Con về tỉnh tránh sóng gió đi, bố tìm người xem có thể điều con tới đơn vị khác không, chờ một thời gian chuyện này chìm xuống con lại ra cửa.
Vương Định Bang bỏ máy dọn đồ rồi chuẩn bị ra ngoài lên tỉnh. Y không thể ở lại Vọng Giang nữa. Đừng nói là ra ngoài phố mà ngay cả trụ sở thị ủy này đã có bao người chỉ trỏ sau lưng, bàn tán sau lưng y. Mặc dù bọn họ không dám nói thẳng mặt nhưng hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538361/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.