Hứa Lập ngồi thầm than tốc độ lên chức của Hoa Kiện Đạo, nhưng hắn đâu biết tốc độ lên chức của mình là trái lẽ thường, có ai lên chức nhanh như hắn chứ? Đặc biệt là mấy đồng chí trước đó chưa có quan hệ với Hứa Lập. Bọn họ nhìn Hứa Lập mới hơn 26 tuổi đã là phó bí thư thị ủy Tùng Giang, mà mình vẫn còn giãy dụa ở vị trí trưởng phòng hoặc phó huyện, đúng là khác biệt quá lớn.
Mọi người thoải mái nói chuyện vài câu, rượu và đồ ăn dần được mang lên. Văn Thành làm địa chủ đương nhiên là phải giơ chén đầu tiên. Y vừa cảm ơn đám người Hứa Lập, Triệu Quốc Khánh năm đó hỗ trợ mình, về phương diện khác cũng chúc mọi người năm mới thành đạt trong sự nghiệp, hạnh phúc trong cuộc sống…
Rượu qua vài lượt, đồ ăn cũng đã ăn không ít, Triệu Bảo Cương giơ chén lên nói với Hứa Lập:
- Bí thư Hứa, tôi mời anh một chén. Lần này tôi không nói cảm kích gì nữa, chỉ là muốn mời bí thư Hứa có thể chiếu cố nhiều hơn một người đã qua nửa đời như tôi.
Triệu Bảo Cương nói xong uống cạn chén. Nhưng những lời này của y lại làm Hứa Lập có chút giật mình.
Văn Thành ngồi bên Hứa Lập nhỏ giọng nói:
- Bí thư Triệu sang năm đã 53, nếu như năm nay không thể hoạt động thì sợ là không có phát triển gì nữa. Gần đây nghe nói y đang tìm cửa để điều về thị xã.
Hứa Lập nghe vậy lập tức hiểu rõ, xem ra bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538351/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.