Đối với Hứa Lập dặn dò, Triệu Quốc Khánh nghe xong mà mắt sáng lên. Từ khi mình tới Vọng Giang mặc dù không nhàn rỗi nhưng lại rất vui vẻ. Có Hứa Lập chỉ huy, mình chỉ cần chuyên tâm bắt phần tử phạm pháp là được, không cần suy nghĩ đến đấu tranh chính trị, chỉ cần mình đi theo Hứa Lập là không sai. Đây là lời Triệu Quốc Khánh vẫn tự nhắc mình Chỉ có đem tất cả đám phạm pháp ra công lý mới không làm thất vọng bộ cảnh phục trên người mình, mới không làm thất vọng sự tín nhiệm của Hứa Lập dành cho mình, không làm thất vọng với chức vụ hiện có.
- Xin bí thư Hứa yên tâm, tôi nhất định nhanh chóng tra ra chủ mưu. Chẳng qua người dân kia nên xử lý như thế nào. Nói đúng ra thì y đã giúp chúng ta, lãnh đạo xem có thể …
Triệu Quốc Khánh càng nói càng nhỏ, cuối cùng chỉ là nhìn Hứa Lập. Người dân kia phạm tội quá nghiêm trọng, dù phán 10, 20 năm tù cũng không đáng. Dù sao lúc ấy cửa công ty Phong Hoa có khoảng hơn trăm người, chai xăng trong tay y mà nổ thì không biết bao người chết nữa. Nhưng thực tế thì không có ai làm sao, y còn giúp cả cảnh sát.
- Tạm giam vài ngày, giáo dục là đủ.
Hứa Lập lưu lại lời này rồi lên xe.
Hứa Lập vừa mới về tới trụ sở thị ủy liền nhận được điện từ văn phòng thị ủy Tùng Giang. Người gọi tới cũng là người quen cũ của Hứa Lập, đó nguyên là nhân viên phòng Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538332/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.