Ngưu Thiết Kiện người cũng như tên, y giống như một con trâu vậy. Cả người trong sạch, trong thời buổi coi trọng vật chất như hôm nay mà Ngưu Thiết Kiện vẫn duy trì được bản sắc, không tham, không chiếm. Lẽ ra một vị trưởng phòng hành chính phụ trách công tác mua sắm hậu cần của văn phòng thị ủy thì ba năm kiếm tám mươi, một trăm ngàn sợ là bí thư thị ủy cũng sẽ không nói gì.
Nhưng Ngưu Thiết Kiện vài chục năm cũng như một ngày, tới bây giờ vẫn ở trong căn nhà tập thể được văn phòng phân cho 20 năm trước, một căn phòng không đầy 50m vuông. Mà con Ngưu Thiết Kiện sau khi tốt nghiệp đại học được phân phối vào cục thủy lợi Vọng Giang, mới đầu còn bị phái xuống làm một nhân viên quản lý trạm bơm dưới xã. Trạm bơm này cách nhà mấy chục Km, con Ngưu Thiết Kiện phải ở lại trạm đến cuối tuàn mới về thị xã.
Nhưng cho dù như vậy Ngưu Thiết Kiện vẫn không đi tìm lão lãnh đạo. Chỉ là trong một cơ hội ngẫu nhiên cục trưởng cục thủy lợi mới biết cậu thanh niên kia là con của Ngưu Thiết Kiện. Vị cục trưởng này xuất thân từ phòng nghiên cứu văn phòng thị ủy, năm đó còn phải gọi Ngưu Thiết Kiện một tiếng Ngưu đại ca.
Hôm nay mặc dù đã lên chức nhưng y cũng là người nhớ ơn. Lúc mới tham gia công tác do nhà ở nông thôn nên chỗ ăn ở không tiện, Ngưu Thiết Kiện không ít lần lo cho y, cuối tuần có khi còn gọi y tới nhà ăn uống. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538300/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.