Khương Khải không dám tùy tiện tiếp lời vừa rồi của Hứa Lập. Dù saođây không phải chuyện mà một phó chánh văn phòng ủy ban thị xã cần quantâm. Nghe nói lần này Viện kiểm sát chuẩn bị khởi tối hơn 40 người,trong đó có không ít người do lãnh đạo tỉnh trực tiếp điểm danh muốnđiều tra. Vọng Giang sợ rằng chính là sân khấu so đấu của một vài lãnhđạo tỉnh, thị xã. Vì vậy Khương Khải nói sang việc khác.
-Sau khi nghe hai lần thị trưởng phát biểu, tôi coi như có chút cơ sở,khi viết các bản thảo khác cũng có chút cảm giác. Chẳng qua nói thật,viết bản thảo cho thị trưởng Hứa thì tôi cũng cảm thấy rất thoải mái. Có khi tôi viết gì đó đều sợ ngài sẽ phê bình tôi, nhưng không ngờ khingài phát biểu trên hội nghị lại càng sắc bén, càng trực tiếp, càng hiệu quả hơn.
- Được rồi, anh đừng khen tôi quá. Hay là nói vềanh đi, anh bây giờ sắp thành con sâu trong bụng tôi rồi nhưng tôi lạibiết rất ít về anh.
- Tôi có gì đáng nói chứ? Tôi sinh ra ởVọng Giang, sau khi tốt nghiệp đại học được phân về một xã ở Vọng Giangchúng ta làm thư ký, sau đó cũng nhờ nguyên chánh văn phòng ủy ban nóitôi viết văn cũng được nên điều tôi tới phòng tổng hợp làm việc. Thoángcái đã vài chục năm rồi, tôi cũng tiếp nhận vị trí của lão lãnh đạo làmngười phục vụ cho lãnh đạo.
- Ừ, phục vụ cho lãnh đạo là tốt, cũng có cơ hội ở bên cạnh lãnh đạo.
Khương Khải cười nói:
- Người làm nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538272/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.