- Không còn ư? Lưu Văn, anh phải biết rõ tội đồng lõa sẽ xử rất nặng, cả đời phải ăn cơm tù đó. Hơn nữa anh đừng hy vọng Đổng Dương Minh còn có thể đi ra nữa. Y đã khai một phần nếu không sao chúng tôi có thể nhanh chóng tìm được tới đây? Anh đừng cố chấp nữa, anh tuy bao che cho Đổng Dương Minh nhưng y đã sớm bán anh rồi. nếu không chúng tôi sao biết ở đây còn thẻ ngân hàng? Anh giấu ở đâu?
- Hết rồi, thật sự hết rồi.
Lưu Văn ngoài mặt tuy bình tĩnh nhưng trong lòng lại rất khẩn trương, sợ hãi. Y đang không chắc chắn là Đổng Dương Minh đã khai hay là Triệu Quốc Khánh đang lừa mình?
- Hừ, Lưu Văn, anh giỏi đó. Anh cho rằng anh không nói là chúng tôi không tìm được ư? Một ngày không tìm được thì tìm một ngày, một tháng, một năm. Chỉ riêng số vàng này đủ để phán anh 10, 20 năm rồi, anh đừng mang theo chút hy vọng gì. Tôi cho anh cơ hội cuối cùng, anh không nghĩ cho mình thì cũng nghĩ cho vợ con chứ?
- Tôi ….
- Lưu Văn, anh mau nói đi, chúng ta tranh thủ lập công chuộc tội, anh không phải muốn bỏ mặc em và con đó chứ?
Vợ Lưu Văn đột nhiên từ trong nhà chạy ra cầm tay chồng khóc.
- Anh …
Chút ngoan cố cuối cùng của Lưu Văn đã mất.
- Tôi nói …
Nhân viên phá án lấy ra tám thẻ ngân hàng từ trong bụng một con cá để trong tủ lạnh nhà Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538167/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.