Hứa Lập cầm tài liệu Đổng Dương Minh đưa tới, hắn nhìn nhìn một chút nhưng thi thoảng ngẩng đầu lên lại thấy Đổng Dương Minh đang toát mồ hồi đầy trán. Đổng Dương Minh đang rất khẩn trương.
Nhìn tài liệu, Hứa Lập coi như hiểu Đổng Dương Minh đây là đang trốn trách nhiệm, các thứ ghi trong tài liệu này có gì chứ? Ví dụ như nói vào ngày .. tháng… năm y nhận lời mời dùng cơm của Trịnh Quân Ba, Trịnh Quân Ba muốn Đổng Dương Minh giúp y vay một khoản tiền ở ngân hàng. Đổng Dương Minh vì sự phát triển của Vọng Giang, vì thúc đẩy công ty địa phương phát triển nên nhiều lần phối hợp các ngành liên quan và giúp Trịnh Quân Ba vay được 3 triệu, qua đó cũng thúc đẩy công ty của Trịnh Quân Ba phát triển nhanh chóng, trở thành công ty khổng lồ nổi tiếng toàn thị xã, hàng năm nộp gần 1 triệu tiền thuế cho ngân sách Vọng Giang. Mà Trịnh Quân Ba sau đó cho y một phong bì trong đó có 5000, Đổng Dương Minh hồ đồ nhận số tiền này.
Các vấn đề khác trong tài liệu đều là như vậy. Hứa Lập có chút buồn bực, đây là bản kiểm điểm, lời tự thú hay là đơn xin công trạng? Hắn lại nhìn vào số tiền trong tài khoản, bên trong chỉ có 50 ngàn. Về phần danh sách vật phẩm quý giá thì bên trên chỉ có năm sáu món mà thôi. Từng này so với số tài sản quốc gia bị đám người Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh xâm chiếm có là gì chứ?
- Phó thị trưởng Đổng, đây là lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538165/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.