- Vâng.
Năm sáu chiến sĩ giơ tay chào rồi dẫn người không liên quan đi ra. Trong phòng chỉ còn lại có Trịnh Lôi, Triệu Quốc Khánh, Bạch Lâm, Trịnh Quân Ba.
Trịnh Quân Ba thấy mọi người đã đi ra hết, hắn lúc này mới rõ lời của Hứa Lập.
- Bọn mày, bọn mày không được dùng hình, đây là biết pháp phạm pháp.
Trịnh Quân Ba nói xong vì sợ mà đổ mồ hôi.
Triệu Quốc Khánh lúc này nếu còn không hiểu thì hắn đừng làm cục trưởng Cục công an làm gì, ngay cả tư cách làm một nhân viên bình thường cũng không có.
- Hắc hắc, đối với loại người như mày phải dùng biện pháp này.
Triệu Quốc Khánh quay sang nói với Bạch Lâm.
- Cô Bạch, bây giờ tên súc sinh này còn lâu mới đạt tới yêu cầu bị thương nặng mà thị trưởng Hứa đưa ra, nếu không cô tới giúp.
Nói xong hắn lấy một chiếc khăn bịt mồm Trịnh Quân Ba lại.
Trịnh Quân Ba còn định giãy dụa nhưng một cục trưởng Cục công an, một trưởng đoàn quân khu ở trước mặt thoáng cái đã buộc chặt hắn lại.
Những lời vừa rồi của Trịnh Quân Ba như dao đâm vào tim Bạch Lâm, nhưng cô vì trả thù mà chấp nhận đánh đổi tất cả bao gồm cả thể xác và tôn nghiêm, tình cảm. Chỉ cần có thể trả thù Trịnh Quân Ba thì dù cô chịu như thế nào cũng được. Bây giờ có cơ hội tốt như thế này thì sao Bạch Lâm có thể bỏ qua.
20 phút sau Củng Quân mang theo vài tên cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538104/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.