Trịnh Quân Ba sau khi tỉnh lại không nói một câu mà cứ ngồi đó. Mặc dù hắn đã sớm chuẩn bị, hắn biết mình thoát hôm nay không thoát được cả đời nhưng vẫn có chút không cam lòng thở dài một tiếng. Nhưng trong chốc lát hắn lại thấy có điểm không đúng, tại sao mình bị còng còn Bạch Lâm lại được đám người Triệu Quốc Khánh vây quanh bảo vệ.
Trịnh Quân Ba đột nhiên nhớ tới mình là ăn đồ ăn do Bạch Lâm mua về rồi buồn ngủ, sau đó mình nằm lên giường ngủ không biết gì nữa, mình tỉnh lại thì thấy đã bị bắt. Mặt Trịnh Quân Ba biến thành dữ tợn, hắn gào lên với Bạch Lâm.
- Bạch Lâm, là mày cho tao uống thuốc mê ư? Là mày báo tin cho cảnh sát? Mày phản bội tao?
- Đúng thế, là tao bỏ thuốc, là tao báo tin. Chẳng qua tao không phản bội mày vì tao chưa bao giờ là người của mày cả.
Bạch Lâm đi ra trước một bước, ả lạnh lùng nói với Trịnh Quân Ba.
- Tại sao, tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ tao đối với mày không tốt ư? Mày bán đứng tao được lợi gì chứ?
Trịnh Quân Ba như muốn điên lên. Hắn đứng dậy muốn lao vào Bạch Lâm, chẳng qua do tay bị còng nên hắn không chạm được vào một cọng lông của Bạch Lâm.
Trịnh Quân Ba từ khi bị Hứa Lập đánh gãy tay, bị nhốt vào bệnh viện thì biết mình đã quá xem thường Hứa Lập, Hứa Lập này luôn đóng kịch trước mặt mọi người. Sau khi bị bắt lần đó Trịnh Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538100/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.