Triệu Quốc Khánh thấy Hác Vĩ Chí đi về phía mình nhưng không mở miệng nói chuyện mà chỉ nhìn đối phương, hắn muốn xem Hác Vĩ Chí định giở trò gì.
Hác Vĩ Chí cách Triệu Quốc Khánh còn vài bước đã mỉm cười nói:
- Cục trưởng Triệu, tôi nghe danh anh từ lâu hôm nay mới được gặp. Tôi vừa nghe nói cục trưởng tự mình tới xã Thắng Lợi chúng tôi nên tôi lập tức chạy tới muốn thấy được phong thái của anh, không ngờ nổi tiếng không bằng gặp mặt, vừa gặp là thấy đúng như lời đồn.
Hác Vĩ Chí vừa nói vừa vươn tay ra muốn bắt tay Triệu Quốc Khánh.
Triệu Quốc Khánh mặc dù biết thân phận của Hác Vĩ Chí nhưng nhìn gương mặt của đối phương y đúng là không liên lạc được với biệt danh kia. Triệu Quốc Khánh sa sầm mặt lại lạnh lùng nói:
- Xin lỗi tôi không nhận ra anh.
Nói xong Triệu Quốc Khánh không thèm để ý tới Hác Vĩ Chí mà vung tay lên ra lệnh tất cả cảnh sát lên xe quay về trụ sở Cục công an.
Hác Vĩ Chí nhìn đoàn xe dần đi xa, y hung hăng nghiến răng nghiến lợi nói.
- Mẹ kiếp, tao xem mày còn ra vẻ được tới bao giờ.
Triệu Quốc Khánh không có thời gian để ý tới Hác Vĩ Chí, việc quan trọng nhất lúc này chính là lấy khẩu cung đám người này, tốt nhất có thể khiến bọn chúng khai ra Trịnh Quân Ba.
Theo thời gian trôi qua bây giờ chứng cứ phạm tội của Trịnh Quân Ba càng lúc càng nhiều. Bên Giang Ninh cũng đã truyền tới tin tức tốt, Lý Đại Sơn bị áp giải tới Giang Ninh đã khai ra vài việc Trịnh Quân Ba làm. Đây tuy đều là mấy vụ việc không lớn nhưng nó cũng nói rõ Lý Đại Sơn đã bắt đầu tuyệt vọng với Trịnh Quân Ba. Mà khi Lý Đại Sơn hoàn toàn đầu hàng chỉ sợ cũng là lúc đưa Trịnh Quân Ba ra công lý.
Còn có cả mấy tên cảnh sát bị Ủy ban kỷ luật Vọng Giang bắt, đã có mấy người khai ra. Chẳng qua đó chỉ là nhân viên bình thường, cũng không nắm giữ được chứng cứ phạm pháp quan trọng về Trịnh Quân Ba. Nhưng chỉ cần có điểm đột phá thì người khác sớm muộn cũng sẽ khai ra.
Bây giờ Triệu Quốc Khánh thiếu nhất chính là một điểm đột phá, cần có một điểm đột phá để có lý do bắt Trịnh Quân Ba lại. Chỉ cần bắt Trịnh Quân Ba vào Cục công an thì không cần vài ngày Trịnh Quân Ba sẽ không duy trì được, sớm muộn cũng khiến Trịnh Quân Ba thành khẩn khai báo. Mà bây giờ điểm đột phá đã xuất hiện, chỉ cần đám người bị bắt hôm nay có người đồng ý ra mặt làm chứng Trịnh Quân Ba là người đứng sau trạm thu phí thì mình đã đủ lý do khởi tố Trịnh Quân Ba.
Khi xe cảnh sát chạy về tới trụ sở Cục công an Vọng Giang, trời đã bắt đầu tối. Triệu Quốc Khánh không có thời gian nghỉ ngơi, y ra lệnh Củng Quân phái người suốt đêm thẩm vấn đám người này, cố gắng tìm được điểm đột phá.
Trong đám người bị bắt chẳng những có tiểu đệ của Trịnh Quân Ba, còn có tiểu đệ của Đỗ lão đại và Trương nhị, những người này mới đầu mặc dù e ngại Trịnh Quân Ba nên không dám mở miệng, nhưng Đỗ lão đại và Trương nhị có thể thầu mỏ than thì không chỉ có tiền mà còn có chút bạn bè ở Vọng Giang này. Sau khi nghe nói đám người toàn bộ bị đưa tới Cục công an Vọng Giang, Đỗ lão đại và Trương nhị khá vui vẻ. Bọn họ sớm biết Triệu Quốc Khánh và Trịnh Quân Ba có mâu thuẫn, lần này chính là cơ hội đánh ngã Trịnh Quân Ba, hai người lập tức phái người tới truyền lời cho tiểu đệ bị bắt, để bọn họ nói thật.
Có vài chục người làm chứng lúc ấy Trịnh Quân Ba cũng có mặt tại hiện trường, hơn nữa còn sờ vào khẩu súng, Triệu Quốc Khánh thoáng cái vui vẻ. Y bảo Củng Quân tự mình mang theo khẩu súng lên Sở công an yêu cầu xét nghiệm vân tay. Nếu có thể chứng minh Trịnh Quân Ba chẳng những biết sự tồn tại của khẩu súng mà còn chạm vào nó thì cũng có đủ lý do bắt Trịnh Quân Ba.
Chẳng qua đám người Hầu tử bởi vì còn tin Trịnh Quân Ba sẽ tới cứu mình nên trong lúc nhất thời vẫn không khai nhận, cảnh sát hỏi gì cũng nói không biết, cũng nhận hết vụ việc vào mình.
Kết quả xét nghiệm vân tay cùng ngày đã có, Củng Quân cầm tờ giấy quay về báo cáo với Triệu Quốc Khánh.
- Trên khẩu súng có tổng cộng ba dấu vân tay, ngoài tên kia thì còn có hai người. Theo lời những người bị bắt thì đó đúng là Trịnh Quân Ba và Ngụy Đại Hải – anh họ của Trịnh Quân Ba. Tất cả đầu mối đều đã chỉ về phía Trịnh Quân Ba.
Đến lúc này Triệu Quốc Khánh không dám tự quyết định, y gọi điện thông báo tình hình với Hứa Lập và hỏi xem sau đây nên làm như thế nào. Dù sao hiện tại vẫn chưa thể 100% xác định rõ Trịnh Quân Ba có chạm vào khẩu súng không, nếu muốn xác định thì còn cần chờ lấy dấu vân tay của Trịnh Quân Ba để đối chiếu.
Hứa Lập suy nghĩ một chút thấy chứng cứ phạm tội của Trịnh Quân Ba giờ đã có không ít. Ngoài việc sử dụng và tàng trữ súng trái phép lần này ra, việc Trịnh Quân Ba lập trạm thu phí trái phép và khai thác mỏ than cũng đủ để bắt y. Ở Giang Ninh Lý Đại Sơn cũng đã khai vài vụ phạm pháp của Trịnh Quân Ba. Mấy tên cảnh sát bị bắt cũng bắt đầu khai báo hành vi cấu kết cùng phạm pháp giữa mình và Trịnh Quân Ba hoặc là đàn em của Trịnh Quân Ba. Chẳng qua những chứng cứ trong tay hiện nay chưa đủ để đưa Trịnh Quân Ba vào chỗ chết, xử nặng cũng chỉ khiến y bị xử tám đến mười năm mà thôi. Nếu Trịnh Quân Ba chạy án thì có lẽ chỉ bị tù ba năm, đây không phải điều Hứa Lập mong muốn.
Những người có liên quan tới Trịnh Quân Ba sở dĩ không khai là vì còn hy vọng Trịnh Quân Ba sẽ xoay người lại. Nếu như có một ngày Trịnh Quân Ba bị cơ quan công an bắt giam mười ngày nửa tháng, đám người kia biết chắc sẽ sợ hãi mà khai báo thành khẩn hơn.
- Tôi cho rằng thời cơ bắt Trịnh Quân Ba đã tới. Chẳng qua Trịnh Quân Ba này dù sao cũng là đại biểu Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân Vọng Giang, nếu muốn bắt hắn còn cần trưng cầu ý kiến của bí thư thị ủy Lưu cùng với bên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã.
Triệu Quốc Khánh thấy Hứa Lập đã đồng ý cho bắt Trịnh Quân Ba, y khá vui mừng. Công sức trong thời gian này của mình không uổng, chỉ cần bắt Trịnh Quân Ba vào cục, Triệu Quốc Khánh nắm chắc trong ba ngày có thể tìm được chứng cứ khiến Trịnh Quân Ba ngồi tù. Về phần trưng cầu ý kiến của bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào, theo Triệu Quốc Khánh thấy chỉ là đi cho đúng trình tự mà thôi. Bí thư thị ủy Lưu Hồng Đào này đã sớm không hỏi đến công việc trong thị xã, Lưu Hồng Đào nhất định sẽ đồng ý việc bắt Trịnh Quân Ba. Về phần Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thì nếu thị ủy, ủy ban thị xã đã đồng ý, bọn họ còn dám phản đối ư?
- Thị trưởng Hứa, tôi hiểu, tôi cũng nên gọi điện trưng cầu ý kiến của bí thư Lưu.
Triệu Quốc Khánh rất tự tin gọi điện cho Lưu Hồng Đào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]