- Tiểu Trịnh, không phải chú không muốn giúp cháu mà thật sự là năng lực của chú có hạn. Nếu cháu cảm thấy ở nước ngoài không tiện, không muốn ra nước ngoài thì có thể tới phía nam trốn vài năm. Bọn chú ở đây cũng không thể bỏ mặc cháu mà, chú sẽ tìm lão Thất nói chuyện và nghĩ cách làm chuyện này chìm xuống, tới lúc đó cháu về cũng không muộn.
Lý Thiên Trạch đã lấy tiền của Trịnh Quân Ba, có nhược điểm rơi vào tay Trịnh Quân Ba. Mấy năm qua mình nhận chỗ tốt của Lý Thiên Trạch cũng lên tới tiền triệu, hơn nữa mình còn cầm tiền này lên kính biếu lãnh đạo cấp trên thì mới có thể ngồi được tới chức vụ này. Cho nên Lý Thiên Trạch cũng không hy vọng Trịnh Quân Ba gặp chuyện không may rồi liên quan tới mình.
- Vâng, cháu cảm ơn chú, vậy cháu về trước.
Nói xong Trịnh Quân Ba cáo từ rời đi.
Lý Thiên Trạch cũng không có giữ lại, hắn hy vọng Trịnh Quân Ba đi càng sớm thì mình càng thanh thản.
Trịnh Quân Ba lên xe không nói một câu, Yên Thương thấy vẻ mặt Trịnh Quân Ba không tốt vội vàng nói:
- Đại ca, chuyện của cục trưởng Sử chẳng lẽ không có cách nào ư?
- Sử Lâm? Ôi, giờ tao đâu có thời gian nghĩ tới hắn. Bây giờ chúng ta còn chưa chắc đã được yên, bọn họ chính thức muốn đối phó chính là chúng ta đó. Sử Lâm chẳng qua chỉ là con dê thế tội mà thôi. Bọn họ muốn điều Sử Lâm đi để dễ ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537944/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.