Cát Vệ Lương nghe Hạ Lệ khóc càng thấy tình hình khó giải quyết, Trịnh Quân Ba ở bên một lần nữa khuyên.
- Tiểu Lệ, không phải anh dọa em, em nói em cứ khóc như thế này thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ em còn muốn đi kiện thị trưởng Cát hiếp em sao? Em nói xem tới Cục công an, tòa án kiện thì người ta tin em hay tin thị trưởng Cát? Hơn nữa tới lúc đó anh cũng không thể làm chứng giúp em. Dù thật sự có ra tòa làm chứng anh cũng chỉ có thể nói là em quyến rũ thị trưởng Cát, đến cuối cùng thị trưởng Cát không có việc gì mà người chịu thiệt lại là em.
Hạ Lệ nghe vậy càng khóc lớn hơn. Trịnh Quân Ba nhìn Cát Vệ Lương, y phát hiện Cát Vệ Lương đang rất loạn không khỏi có chút đắc ý. Y nháy mắt với Hạ Lệ nói.
- Tiểu Lệ, em phải nghĩ thoáng ra, chuyện nếu đã xảy ra thì em phải nhìn về tương lai, sau này có thị trưởng Cát làm chỗ dựa cho em thì đừng nói là anh, dù có là cục trưởng hay, chủ tịch xã nào đó khi gặp em cũng phải gọi em một tiếng Tiểu Lệ tỷ. Nhà em sẽ không phải làm nông vất vả nữa, cũng có thể nhờ vào em mà lên thị xã hưởng phúc. Đây không phải điều em muốn sao?
Cát Vệ Lương ngồi bên cũng biết Trịnh Quân Ba đang nói giúp mình, đối phương đang khuyên Hạ Lệ, hy vọng Hạ Lệ này không kiện mình. Nhưng nghe lời nói của Trịnh Quân Ba, Cát Vệ Lương lại cảm thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537922/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.