Hứa Thành Hữu ngồi đối diện con trai và con dâu, ông không khỏi có cảm xúc đưa chén rượu ngang mặt nói:
- Con, cha con không có năng lực, không có tiền, không quyền, dù công việc hay cuộc sống cũng không giúp cho con được gì. Ngược lại con có năng lực đi làm tất cả, mấy năm nay cha mượn của con hết mà giờ cũng là cán bộ quốc gia. Mặc dù chức quan không lớn nhưng giờ cha bước đi cũng thẳng lưng, đầu cũng ngẩn lên, nói chuyện thanh âm cũng lớn. Ba được thế này đều là cám ơn con.
Hứa Thành Hữu nói xong cụng vào chén rượu của Hứa Lập rồi uống.
- Cha, cha nói gì vậy, con là con trai của cha, con kính cha chén này.
Hứa Lập nói xong cũng uống hết chén rượu.
- Thúc, ai nói thúc không có năng lực. Thúc lợi hại nhất chính là sinh một người con trai như Hứa Lập, hơn họ rất nhiều lần. Thử xem con ai lợi hại nhất.
Phạm Ngọc Hoa thấy tâm tình Hứa Thành Hữu có chút không đúng liền khuyên nhủ.
Hứa Thành Hữu nghe xong không khỏi vui vẻ nói:
- Đúng, con chú lợi hại nhất, bọn họ không ai so sánh được.
- Đúng vậy, cha, mạng của con là cha cho, không có cha và mẹ thì sao có con hôm nay. Cha lại khách khí với con làm gì.
- Ông lão, ông uống nhiều rồi à, nói những lời không đâu, ông khổ nửa đời vì con, bây giờ đến lúc hưởng phúc. Đừng nghĩ cái gì không có, quan trọng nhất là ông phải giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537880/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.