Phạm Kiệt biết con gái đang giận dữ nói, nhưng ông cũng không dám qua loa. Đều do mình không có việc gì trêu con gái nên mới thành ra thế này. Nếu Phạm Ngọc Hoa thật sự nhập viện lại nhất định đòi Hứa Lập chăm sóc, dù Hứa Lập có bỏ nhiệm vụ lần này hay không, chăm sóc con gái hay không thì Phạm Kiệt sẽ thất bại với cả hai thân phận là người bố và một là là thường vụ thị ủy phó thị trưởng thường trực. Nếu tương lai chuyện này truyền ra ngoài sợ rằng mình sẽ thành trò cười cho mọi người ở thị xã Tùng Giang. Hơn nữa nếu thật sự vì mấy câu nói của mình mà việc công ty Huệ Tân đầu tư thất bại thì mình sẽ thành tội nhân của Tùng Giang.
- Con gái, cha không phải chỉ đùa con thôi sao? Con thế nào mà lại tin là thật? Người khác nếu có cơ hội như vậy thì tranh thủ đi ngay. Nếu không có bạn học tốt như vậy, con và Hứa Lập có cơ hội xuất ngoại tốt như vậy không? Được rồi, đừng tức giận, mau theo mẹ con đi chuẩn bị hành lý, sáng mai bay rồi đó.
- Như vậy chuyện này là thật? Không đợi Phạm Ngọc Hoa nói chuyện, Tôn Minh Tuệ đã giật mình kéo con gái hỏi:
- Con muốn cùng Hứa Lập ra nước ngoài?
- Đúng vậy, đây là nhiệm vụ bí thư thị ủy Cát giao cho con, để con cùng Hứa Lập đi Canada với vợ chồng Lý Tân. Con phải phục tùng mệnh lệnh mà.
Phạm Ngọc Hoa nghiêm trang nói.
- Vậy không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537852/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.