Chương trước
Chương sau
Sau khi cửa xe mở ra, Hạng Long mỉm cười nhảy xuống chạy nhanh tới trước mặt Hứa Lập, hai huynh đệ ôm chặt nhau, khẽ đấm vào vai nhau. Chẳng qua hai người đấm khá mạnh, người cách xa cũng nghe tiếng trông không giống huynh đệ mà giống như kẻ thù vậy.

Cuối cùng vẫn là Hạng Long không chịu được, y đẩy Hứa Lập ra nói:

- Tôi nói Túc tử, ông sao khỏe như vậy? Ông anh đây mỗi ngày đều không dám buông lỏng rèn luyện, sao mà vẫn cảm thấy mình vẫn là bao cát chỉ có thể chịu đòn vậy.

Động tác thân thiết của hai người làm đám bảo vệ ngoài cửa vũ trường trợn mắt há mồm, lão đại của mình bình thường luôn kiêu ngạo sao lại chịu thua thế này?

Hứa Lập mỉm cười nói:

- Ông không thả lỏng mình, vậy chẳng lẽ tôi đứng im không tiến sao? Muốn đuổi kịp tôi đời này của ông không có hy vọng, kiếp sau sớm cố gắng may ra.

- Thôi, thôi.

Hạng Long đương nhiên cũng rõ tất cả bản lĩnh của mình đều do một tay Hứa Lập dạy dỗ, đồ đề muốn vượt qua sư phụ trừ khi sư phụ tuổi già sức yếu. Nhưng Hứa Lập còn ít hơn mình một tuổi, đời này xem ra không có hi vọng báo thù.

- Đi thôi, tên Béo nghe nói ông đã tới liền muốn tới đây đón ông nhưng lại bị con cọp cái nhà hắn bắt ở nhà. Lát nữa chúng ta qua đó xem nếu không tên Béo không biết sẽ bị chà đạp tới mức nào.

- Tôi sẽ chuyển nguyên văn lời của ông với Tiểu Huệ, hy vọng Tiểu Huệ sẽ không để ý.

Hứa Lập nghiêm túc nói.

- Tiểu Huệ là em tôi, tôi sợ gì chứ. Ông cứ nói đi, ai sợ ai.

Hạng Long ra vẻ không cần.

- Thật ư? Nhưng tôi lại nghe nói Tiểu Huệ nhận một người em tên là Tề Lộ Oánh gì đó, ông có biết không?

Nhìn Hứa Lập đang trêu mình, Hạng Long rốt cục chịu thua nói:

- Được rồi Túc tử, bạn bè chúng ta sao lại làm như vậy. Ông ăn chưa vậy? Muốn ăn gì thì ông anh mời khách.

Tề Lộ Oánh đúng là cô gái năm đó Hứa Lập đã gặp ở vũ trường. Tề Lộ Oánh này xinh không nói, tính cách càng rất tốt. Sau ba tháng làm việc ở vũ trường, Hạng Long rốt cuộc đã yêu cô. Sau một năm khổ sở theo đuổi mới thành chính quả, xác định quan hệ yêu đương. Chẳng qua Hạng Long muốn lấy Tề Lộ Oánh thì còn phải tiếp tục cố gắng.

- Như vậy đến nhà hàng của ông đi, kiểm tra trình độ đầu bếp nơi này, cũng có thể giúp ông tiết kiệm tiền.

- Vậy lên xe đi.

Hạng Long nhảy lên BMV bảo bối của mình rồi đưa Hứa Lập tới nhà hàng.

Ăn trưa xong, Hứa Lập lại cùng Hạng Long chạy tới công ty áo cưới lớn nhất Bắc Kinh mà tên Béo đang ở đó. Sau khi hai người tiến vào công ty thì thấy tên Béo mặt mày nhăn nhó như quả mướp đắng đang ngồi tại chỗ loay hoay với bó hồng trên tay. Hai người không khỏi cười to.

Tên Béo thấy Hạng Long và Hứa Lập như thấy cứu tinh, y lao nhanh về phía hai người.

- Hai anh, cuối cùng cũng nhìn thấy các anh, nhớ chết thằng em này.

Hứa Lập phản ứng rất nhanh, hắn tránh được nhưng Hạng Long ở sau hắn chậm nửa bước bị tên Béo ôm vào lòng thật chặt, Hạng Long thiếu chút nữa ngạt thở ngất đi.

- Béo, mau, mau bỏ anh ra, anh sắp chết rồi.

Hạng Long thè lưỡi, trợn trắng mắt, uể oải nói.

Tên Béo nhỏ giọng nói bên tai Hạng Long.

- Tôi bóp chết ông, bóp chết ông, tôi bảo ông đừng đưa Tiểu Oánh đi mà ông lại để cô ấy ở lại đây.

Tên Béo vừa nói vừa dùng sức thêm nữa.

- Anh sai rồi, bỏ tay, bỏ tay ra nếu không sẽ có án mạng đấy.

Hạng Long lúc này chỉ có thể đau khổ xin tha.

Hạng Long mặc dù chưa bao giờ dừng tập luyện nhưng tên Béo cũng thế. Huống hồ vì Vương Huệ muốn tên Béo giảm béo, dù sao không có người phụ nữ nào thích ở bên con lợn béo cả, mỗi ngày Vương Huệ đều giám sát tên Béo tập luyện. tên Béo luyện chăm chỉ hơn Hạng Long, cho nên tên Béo bây giờ mặc dù khá cường tráng nhưng lại không có bao nhiêu mỡ, tất cả đều là cơ bắp. Bị tên Béo ôm giống như là bị vòng sắt kẹp, Hạng Long căn bản không có năng lực phản kháng.

Tên Béo phát tiết được cơn tức giận trong lòng mới bỏ tay ra. Hạng Long lập tức chạy cách tên Béo 10m, tay chống đầu gối không ngừng nôn khan.

Hứa Lập đi lên vỗ vỗ tên Béo.

- Béo, sao thế, sao tức giận vậy?

Tên Béo trừng mắt nhìn Hạng Long đứng bên.

- Còn không phải do tên Hạng Long này. Hắn thì hay rồi, vừa nghe nói ông tới liền bỏ chạy, để mình tôi ở đây. Càng đáng hận là hắn đi nhưng lại cho Tiểu Oánh ở lại. Như vậy càng hay, làm xấu Tiểu Huệ nhà tôi. Ông không biết đâu, gần tiếng nay hắn rời đi mà hai vị mỹ nữ giám sát tôi thay 19 bộ đồ, 19 bộ đó. Không phải muốn lấy mạng già của tôi sao?

Tên Béo đang nói lại nghe trên lầu có người nhẹ nhàng nói:

- Béo, lên đi, thử xem bộ này có được không?

Tên Béo nghe xong hai mắt đảo đảo gào lên.

- Tôi đi chết đây.

Cả người y như ngọn núi ngã về phía sau, ầm một tiếng cả căn nhà thoáng cái run rẩy.

- Sao vậy? Sao vậy?

Chỉ thấy hai mỹ nữ kinh hoàng chạy xuống.

- Có phải có động đất không?

Khi hai người thấy Béo nằm trên mặt đất, hai cô khẽ mỉm cười. Một người tiến lên một bước khẽ dùng chân đá đá tên Béo.

- Dậy mau, em đếm tới ba nếu anh không đứng dậy thì chúng ta chia tay. Một, hai …

Vương Huệ mới đếm tới “hai” tên Béo đang nằm như lợn chết thoáng cái ngẩng đầu lên. Hắn nhẹ nhàng cầm bàn tay đang chỉ vào mình nói:

- Bà xã, anh vừa nãy do mệt nên nghỉ một chút. Đi, chúng ta lên lầu tiếp tục thử quần áo.

Thấy màn biểu diễn của Vương Huệ và tên Béo, Hứa Lập Hạng Long nhìn nhau cùng nở nụ cười. Chẳng qua nụ cười của Hạng Long kéo dài không tới ba giây đã dừng lại. Một mỹ nữ khác đi theo Vương Huệ xuống lầu đã chạy tới bên Hạng Long, hơn nữa bàn tay thon dài đã nhẹ nhàng đặt trên lưng Hạng Long và xoay 360 độ.

Trán Hạng Long đổ mồ hôi, mặt xanh mét đâu cười được nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.