🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hứa Lập về văn phòng viết thư mời bằng tiếng Đức theo lời của lãnh đạo, đến khi làm xong hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm, coi như mình đã làm xong công việc.



Hứa Lập lúc này mới có thời gian rảnh để gọi điện cho Phạm Ngọc Hoa, hy vọng có thể bù lại cho cô một chút, hy vọng có thể cùng cô đi dạo hoặc là đi ăn cơm. Ai ngờ lúc Phạm Ngọc Hoa nghe điện thì cô lại nói mình chưa về nhà, cô vẫn ở bờ sông.



Hứa Lập nhìn đồng hồ, bây giờ là 11h, từ lúc sáng tới giờ đã qua ba bốn tiếng, Phạm Ngọc Hoa vậy mà vẫn ở bờ sông một mình. Hứa Lập thậm chí có thể tưởng tượng ra vẻ mặt buồn bã của Phạm Ngọc Hoa. Hứa Lập đành phải nói.



- Vậy em ở đó chờ anh, anh lập tức tới ngay.



Nói xong Hứa Lập dập máy lao nhanh ra ngoài trụ sở, bắt một chiếc xe trên đường chạy thẳng tới bờ sông.



Nhưng hắn không biết lúc này Phạm Ngọc Hoa lại đang nở nụ cười đầy giảo hoạt, cô từ một quán cafe đi bộ ra ngoài bờ đê.



Lúc Hứa Lập tới nơi thấy Phạm Ngọc Hoa đang đứng ở trên đê, cô đang nhắm mắt, ngửa đầu hưởng thụ ánh nắng khó gặp khi đông về, giờ đúng là thời gian tốt nhất để ngắm “hoa rơi”. Phạm Ngọc Hoa đang đón ánh mặt trời, hai tay mở ra tùy ý để hoa tuyết rơi lên đầu, lên mặt, lên quần áo cô, cô giống như một Thiên sứ xinh đẹp phr xuống thế gian.



Hứa Lập đứng ngẩn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537745/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Vi Quan
Chương 162: Trưa ngắm hoa rơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.