Trải chuyện quần chúng kiến nghị lần này, Lô Trường Quân và các đồng chí trong tổ điều tra chỉ có thể ở tại khách sạn Giang Ninh. Dù sao vừa có chuyện lớn như vậy nên họ cũng không dám đi bắt Hứa Lập một lần nữa. Lô Trường Quân đành làm theo lời Phương Hoài Viễn phân phó, chờ các đồng chí công an tỉnh đến trợ giúp. Tại phòng bệnh đặc biệt của bệnh viện huyện, Hứa Lập mặt tái nhợt nằm trên giường, Phạm Ngọc Hoa nghe được tin cũng chạy ngay tới bên Hứa Lập. Nhìn bộ dáng suy yếu của Hứa Lập, nhìn mặt tái nhợt, môi khô khốc của hắn, Phạm Ngọc Hoa thấy rất đau lòng, cô ôm Hứa Lập khóc rất thương tâm.
Triệu Bảo Cương sau khi trấn an quần chúng tại khách sạn cũng lập tức tới bệnh viện thăm Hứa Lập.
Phạm Ngọc Hoa thấy Triệu Bảo Cương, cô lập tức khóc thật to vố Triệu Bảo Cương.
- Triệu thúc thúc, chú phải chủ trì công đạo cho Hứa Lập nhà cháu. Người của ủy ban kỷ luật tỉnh ngược đãi người quá thể, họ giam Hứa Lập bốn mươi mấy tiếng không cho uống nước, không cho ăn, còn không cho nghỉ ngơi, để Hứa Lập như vậy thành cái dạng gì? Họ như vậy không phải là vi phạm pháp luật sao?
Từ khi Hứa Lập bị bắt lần thứ hai thì đây là lần đầu tiên Triệu Bảo Cương được nói chuyện trực tiếp với Hứa Lập:
- Tiểu Hoa, cháu yên tâm, Tiểu Hứa là công thần của huyện Giang Ninh chúng ta, là cán bộ tốt với đảng và nhân dân, chú quyết không để yên chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537688/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.