- Hứa đại ca, mong anh thương xót tôi, cũng thương xót đám huynh đệ của tôi.
Bạch Mang nghe thấy mình không có quyền lực mấy ở công ty, đám huynh đệ cũng phải bỏ, y vội vàng kêu lên.
- Anh đừng gấp, với bản lĩnh của anh bây giờ thì chỉ sợ chỉ làm được những điều này. Nếu anh có tâm thì đợi tương lai tới công ty anh có thể bắt đầu học. Tôi có thể đảm bảo chỉ cần anh có bản lĩnh thật thì tôi quyết không bạc đãi anh. Về phần đám huynh đệ của anh nếu muốn tiếp tục làm ăn ở khu vực này thì đi theo Hạng Long – huynh đệ của tôi. Ai không muốn làm tiếp việc đã làm thì mỗi người được phát trăm ngàn làm vốn khởi nghiệp, sau này muốn đi làm gì cũng không có quan hệ với chúng tôi. Tôi làm vậy coi như hết tình hết nghĩa rồi chứ?
Bạch Mang suy nghĩ một chút mới gật đầu nói:
- Được, cứ làm theo lời Hứa ca. Có lẽ bọn họ đi theo Hạng Long huynh sẽ tốt hơn đi theo tôi.
Lúc Hứa Lập lên tiếng, Tiếu Lợi Phi không nói một câu nào, tên Béo đương nhiên cũng sẽ không tùy ý mở miệng. Tiếu Lợi Phi thấy chuyện cơ bản đã xác định liền vui vẻ giơ chén lên.
- Uống, lần này chúng ta mọi người đều vui vẻ. Mọi người cạn vì sự hợp tác thành công.
Mặc dù chỉ có một thời gian ngắn nhưng Tiếu Lợi Phi cũng đã phát hiện được quan hệ giữa Hứa Lập và tên Béo kia. Hứa Lập có thể không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537642/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.