Thân là trưởng ban tổ chức cán bộ thị ủy, Phạm Kiệt lại công tác ở huyện Giang Ninh vài chục năm, con gái lại có quan hệ không rõ ràng với Hứa Lập, nên đương nhiên chuyện của Hứa Lập sẽ có người báo cáo chi tiết cho Phạm Kiệt.
Hứa Lập không nghĩ chuyện lan truyền nhanh như vậy, xem ra bất cứ chuyện bí mật gì mà có người thứ ba biết thì không gọi là bí mật nữa.
- Phạm thúc thúc, không phải cháu muốn giấu, chỉ là….
Phạm Kiệt khoát tay chặn lại nói:
- Tiểu Hứa, chuyện lần này cháu làm rất tốt, dù sao cháu cũng mới đỗ công chức, cho dù bộ Công an có cho cháu huy chương cũng không có tác dụng mấy, có khi sợ rằng ngược lại còn có nhiều chuyện không hay nữa. Còn cháu làm thế sẽ khiến lãnh đạo huyện Giang Ninh lưu lại ấn tượng tốt, đối với con đường làm quan của cháu sẽ càng mở rộng. Chuyện lần này huyện ủy, chính quyền huyện Giang Ninh rất hài lòng với biểu hiện của cháu. Sáng nay bí thư huyện ủy Triệu Bảo Cương gọi điện cho chú, nói chuyện của cháu, y không ngừng tán thưởng cháu. Hơn nữa ngay cả lãnh đạothị xã đều nhớ kỹ cháu. Mấy ngày nay đã có vài người nhắc tới cháu trước mặt chú, xem ra con đường sau này của cháu sẽ dễ dàng rồi.
Tôn mẫu thấy con gái ngồi bên Phạm Kiệt khen Hứa Lập mà cười không khép được miệng, bà liền trêu ghẹo:
- Ông cũng không xem ánh mắt của con gái mình, Hoa hoa coi trọng một người như vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537588/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.