"Đại ca ơi, tối chúng ta làm gì đây?" Lục Sơ Hành ngậm kẹo mút trong miệng, vô cùng buồn chán ngồi trên xà đơn, vì động tác xoay người của hắn mà xà đơn không chịu nổi, kêu "két" một cái.
Đèn của trường học vẫn sáng chưng, nhưng ngoại trừ bốn người bọn họ đứng ở trong sân thể dục ra thì không có ai cả.
Đám học sinh ngoan đang an phận đọc sách ở trong lớp.
Thích Vinh nghiêng đầu nói chuyện với Trần Niên Nhất, nghe vậy thì cười một tiếng: "Chơi net thâu đêm thì sao?"
"Học nhiều chán quá, vậy mai đừng đến lớp nữa, ngày nào đến lớp cũng thấy phiền."
"Nói sau đi."
Phía sau xà đơn, Hoắc Duệ đứng dựa vào tường, cúi đầu bấm điện thoại, trong giọng nói vẫn còn sự mệt mỏi chưa tan.
Hôm qua bọn họ thức nguyên đêm chơi game, ban ngày đến lớp chủ nhiệm lớp nổi điên xách mấy người bọn họ đứng bên ngoài lớp học, tính ra vẫn chưa được ngủ tí nào.
Đang nói, Lục Sơ hành mở tin nhắn điện thoại ra, hắn cắn nát cái kẹo trong miệng ra, la hét: "Đến trường Văn Thành xem dạ tiệc không?"
Mạng lưới tin tức của Lục Sơ Hành rộng lớn, gần như tất cả các trường ở Văn Thành đều có nhân mạch của hắn.
"Dạ tiệc cái gì? Không phải là đại hội thể dục thể thao của trường bọn họ sao?" Thích Vinh nhảy từ xà đơn xuống, hỏi.
Lục Sơ Hành bị lắc lư mấy cái, cũng may là Trần Niên Nhất nắm được hắn, Lục Sơ Hành tức giận: "Mẹ kiếp, Vinh Vinh mày muốn chết à. Có phải là mày muốn mưu sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-muon-cung-doi-thu-mot-mat-mot-con-hoc-tap-that-tot/1315052/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.