Lãng Triệt dùng hết vốn luyến từ ngữ mình có được để khuyên vợ. Dinh Thư Di tâm không phải sắc đá, huống chi đây là người mình thương, giận thì rất giận nhưng nhìn hắn cố gắng từng ngày ép bản thân như vậy cô cũng cảm thấy có chút lung lay.
"Anh ký, ngày mai anh sẽ ký, em đóng thấy mệt thì ngừng, đừng đi làm mấy nhiệm vụ Thanh Ứng bang, rất nguy hiểm. Có được không vợ."
Hắn nhượng bộ đến độ đó rồi. Cô cũng phải cho con người này tí mặt mũi.
"Hiện tại tôi không có hứng thú nữa, nhiệm vụ Thanh Ưng bang lần này là điều tra một người dạo gần đây lén lút bẫy tôi mà thôi. Không nguy hiểm đến con, không cần quá lo lắng. Tôi hành động có chừng mực."
Lãng Triệt sờ sờ chiếc bụng nhỏ của cô, hắn cúi xuống hôn lên đó một cái, thấy cô không phải đối liền tiến thêm một bước định hôn lên môi cô. Dinh Thư Di liền né tránh, hắn đành thở dài, con đường chinh phục vợ quá khó khăn.
"Di Di..." Làm mặt đáng thương cũng vô dụng.
Cô mà dễ nghe lời thì bọn họ đâu có đi tới bước này.
Dinh Thư Di đứng dậy đi về phòng, sau khi đóng cửa lại ngồi xuống cô liền thở dài. Hỏi cô có đau lòng không đương nhiên đau, nhưng kêu cô tha thứ dễ dàng chắc chắn không.
(...J
Sáng hôm sau khi cô tĩnh dậy trên đầu giường đã có cành hoa hồng mới được cắm vào. Hương thơm thoang thoãng.
Bước xuống thấy Lãng Triệt vẫn còn đang loay hoay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590701/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.