Lúc này bên ngoài có tiếng giày cao gót đang đi đến. Cạch một cái cửa nhà Giang Tuấn Chương mở ra.
Lâm Giác Ngọc đứng đó, cô ta thấy được hai người tay chạm tay nhau trước mặt mình. Người phụ nữ kia còn không phải ai khác chính là Dinh Thư Di, người cô ta ganh tị nhất.
"Hai người đang làm gì? Cô ta vì sao lại ở đây, anh Tuấn Chương." Lâm Giác Ngọc vừa hỏi nhưng ánh mắt nhìn chằm chăm sợi dây chuyền.
Giang Tuấn Chương giật mình, hắn liền không màn có người ngoài trong nhà, việc đầu tiên là sợ người ở cửa hiểu lầm, vội giải thích.
"Tiếu Ngọc nghe anh nói, Dinh tiểu thư và anh..."
Hắn chưa nói xong cô ta liền giật lấy sợ dây chuyền đưa trước mặt hắn hỏi như hỏi cung.
"Anh giải thích sao về thứ này?" Sợi dây với viên đá rất đẹp, nhìn là biết vật vô cùng quý giá. Nghĩ đến đây Lâm Giác Ngọc hướng ánh mắt căm thù về phía Dinh Thư Di. Không ngờ cô ta cũng dùng loại thủ đoạn này, thừa lúc mình đi vắng đến để dụ dỗ người. Tên ngốc này lại lấy đâu ra vật giá trị như thế này tặng cô ta. Lần trước là kịch bản hay lần này là đồ quý giá.
"Tưởng rằng cô thanh cao lắm, ai ngờ cũng là thứ thấp hèn. Kim chủ cô đâu, sao không đứng ra lấy lại mấy thứ tôi vừa cướp của cô, hay là bị vứt bỏ rồi mới chạy đến đây." Giọng chua ngoa khinh miệt.
Dinh Thư Di không để tâm mấy lời con điên này nói, cô chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590687/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.