Dinh Thư Di nhắn tin cả buổi tối mà ông chủ nhỏ nhà cô không "meo" lên một tiếng. Ở đây thì mẹ cô muốn nói thêm ít lời, cũng may em trai xuất hiện giải vây cô liền thoát thân chạy về.
Đến trước cửa đã thấy còn một phần cơm chiều nguội lạnh để bên ngoài.
Vào trong thì cơm trưa trên bàn nhưng không có động đũa. Tìm cả nhà không thấy đâu.
"Hừmmm." Đột nhiên muốn đánh gãy chân nhốt lại quá.
Nhấc điện thoại lên gọi thì chuông reng mà không nghe máy, đến lần thứ tư thì mới kết nối được.
"Anh đang ở đâu?" Giọng mang theo hơi hướng tức giận.
Lãng Triệt tranh thủ về sớm, nhưng nửa đường kẹt xe vì có tai nạn giao thông phía trước. Tài xế phải đổi tuyến đường khác mà đi.
Đến lúc sắp tới cổng thì gặp được xe của cô cũng đang đi vào. Hắn xuống ở xa sau đó ngồi ngốc ở công viên tính toán một chút.
Mười phút sau, công viên dưới nhà.
"Anh ngồi đây làm gì? Cơm cả ngày không ăn, muốn giảm cân à." Giọng điệu cô đã xém nhịn không được cơn tức rồi.
Lãng Triệt đói rung người vì cả ngày nay chỉ có một chén cơm trắng, hắn ngước mặt lên nói lại.
"Không có tâm trạng." Quả thật buổi trưa không đói. Buổi chiều về không kịp.
Dinh Thư Di hai tay chống hông, đầu hơi cúi xuống gần hắn mà gằn từng chữ một.
"Không có tâm trạng liền không ăn cơm."
Tên thành thật không sợ chết liền gật đầu.
"Ừa."
Tên này muốn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590678/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.