Tiếng giày cao gót của hai người phụ nữ đi đến.
Cố Phong Đình lần đầu thấy Lãng Triệt gấp đến độ kéo áo vest của hắn che cả nửa người lại. Bóng lưng hai người phụ nữ vừa đi qua, một trong số đó là nữ diễn viên đang khá nổi tiếng, nghi hoặc nhìn nhìn lại mấy lần.
Cậu bất đắc dĩ phải gượng cười nhìn cô gái đó.
Quản lý của cô thấy cô cứ nhìn bàn trà phía kia. Hình ảnh hơi chói mắt thật. Một nhìn đôi chân có thể đoán là nam đang trốn trong áo vest của Cố tổng. Chuyện động trời gì vậy, Cố tổng vậy mà giữa thanh thiên bạch nhật làm mấy chuyện mập mờ với một người nam khác ở đây sao. Quản lý liền kéo Dinh Thư Di không cho cô nhìn nữa.
"Tiểu Di đừng nhìn, mấy việc này chúng ta cứ thấy thì vờ như không thấy đi. Mấy người đó có quyền lực cao trong ngành đụng tới chuyện riêng tư của họ phiền lắm."
Quản lý vừa nói vừa kéo cô đi nhanh hơn. Còn Dinh Thư Di vẫn muốn nhìn, sao cô thấy cái bóng dáng đó quen mắt thật.
Đến khi vào được thang máy rồi mới thờ phào.
"Trời ạ! Chị không tin Cố tổng lại là, nhìn phong độ lạnh lùng thế kia, mà việc này cũng nên che giấu cẩn thận chút, hai người đó thật là quá bốc đồng rồi."
Dinh Thư Di nghe quản lý kêu cô đừng nói gì nhiều, vậy mà từ miệng cô ta hết Cố tổng thế này rồi lại thế kia, sợ rằng chuyện qua miệng cô ấy còn hơn qua tay nhà báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590673/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.