Xe chạy ra khỏi rừng đang trên đường nhựa, con đường này đi hoài không thấy đích, nhiên liệu bọn họ trước đó phải vượt dốc và đường gồ ghề,đã tiêu hao trong rừng khá nhiều, đoạn này hoang vắng không bóng người lấy đâu ra chỗ đổ xăng.
"Không xong rồi, có thể chúng ta phải bỏ xe lại và đi bộ thôi." A Quang đang nhìn kim chỉ nhiên liệu xuống gần hết vạch đỏ.
"Còn bao xa nữa tới căn cứ vậy?" Dinh Thư Di đang nhắm mắt dưỡng thần sau khi nghe A Quang nói thì hé mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đoạn đường này là lần đầu cô đến, nên không có xác định được chính xác vị trí gì. Chỉ hi vọng là không còn quá xa. Chuyến đi lần này đúng là có quá nhiều trãi nghiệm thể lực.
"Nếu đi bộ thì độ khoảng một giờ sau có thể đến."
Cô gật đầu: "Vậy được, cho xe tấp vào lề đic nguỵ trang cho nó một chút, khi nào xong việc cho người đến mang về."
Cố Dương là kẻ ngồi lì trên xe lâu nhất không chịu xuống, hắn có thể ngồi ở đây đợi mọi người làm xong việc rồi đến đón không. Lại phải đi bộ tiếp tục hắn quá không muốn chút nào.
"Không sao, cậu có thể ở lại đây, khi nào chúng tôi nhớ ra cậu thì sẽ đến mang về cùng xe." A Quang đóng cửa xe lại mang balo lên đứng cạnh cửa sau nói vọng vào ngay lỗ tai hắn.
Cố Dương liền bước xuống xe mà đi theo sau bọn họ. Cậu ta lựa chọn đi cạnh A Nghệ, tên ngốc này tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590667/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.