Cái tên ngốc A Nghệ chạy đến xe hết nhiên liệu, xe bị kẹt lại mới chịu dừng, nơi hắn dừng còn là đất đá không được bằng phẳng, chỉ xém tí chưa lao xuống con suối bên dưới mà thôi. Dinh Thư Di xem đồng hồ và quan sát xung quanh.
A Quang thì tính toán thời gian xe đi vào rừng độ khoảng bao xa rồi. Hắn dùng mấy thiết bị cố liên lạc người của Thanh Ưng bang gần nhất nhưng không được, ở đây không có sóng.
A Nghệ thấy được ánh mắt vị anh họ hướng về mình liền cụp đuôi chạy đến vuốt lông hổ.
"Anh đừng giận tổn hại sức khoẻ, em biết em ngốc, thôi anh đánh em một trận đi."
Dinh Thư Di đi đến vỗ vỗ vai tên đần nhất nhóm hiện tại.
"Đây đâu phải lần đầu, anh cậu luyện được thần công không để bản thân nhồi máu cơ tim từ lâu rồi."
A Nghệ càng nghe mặt càng mí xị. Hắn không được gì tốt ngoài cơ bắp. Hắn cũng muốn não mình nhiều thêm mấy nếp nhăn mà.
"Thôi được rồi, hiện tại chúng ta tìm kiếm một cái hang trên cao qua đêm nay trước đi, trời sắp tối rồi, cứ mãi đứng đây không phải cách hay."
Dinh Thư Di đã nhìn vị trí của xe nơi bọn họ đang đứng, ở trong xe là biện pháp tốt nhất, nhưng nếu có mưa bão thì độ nguy hiểm cao. Cô đã nhắm trúng một cái hang gần đó phía trên, chỉ cần đêm nay ở đó tương đối an toàn.
"Đi thôi, cậu phụ trách mở đường." A Quang nói xong không khách sáo nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590665/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.