Edit & Beta: *Hoa Cúc*
“Tiểu Hàm đã biết?” Tô Minh Diệp vẻ mặt kinh ngạc hỏi người trước mắt.
“Ừ.” Gật đầu, Hứa Duệ trả lời, “Nghe Vương Kha nói, hình như Lôi Nghị biết ngày đó người dùng dị năng cứu nó là em.”
Tô Minh Diệp nghe xong trầm mặc một lúc lâu không khỏi cười lạnh “Em thấy do Vương Kha cố ý nói cho nó biết thì có, Lôi Nghị lúc ấy tám phần chỉ là thăm dò.” Ông rất tự tin, lúc trước khi cứu nó ông đã tính toán rất tốt, chính xác là không để lại dấu vết gì, mọi thứ đều được xử lý sạch sẽ.
“A Diệp.” Nhìn Tô Minh Diệp, Hứa Duệ thở dài một tiếng, nói, “Thật ra chuyện này nếu để Tiểu Hàm biết cũng không có gì không tốt, chẳng lẽ em không muốn nghe nó gọi mình một tiếng ba hay sao?”
Tô Minh Diệp nghe vậy trầm mặc “Em chỉ sợ…”
Hứa Duệ thấy thế không khỏi thở dài trong lòng, ông thấy người yêu mình… chỉ khi nhắc tới những chuyện có liên quan đến Tiểu Hàm mới không tự tin như vậy.
Bước lên ôm người vào lòng, Hứa Duệ cười “Trước đó giấu diếm thân phận của nó, chẳng qua vì sợ người khác biết quan hệ của chúng ta, gây bất lợi cho kế hoạch của em, cũng sợ nó vì kế hoạch này mà bị thương tổn, nhưng bây giờ em đã nắm tất cả ở trong tay, em vẫn không tự tin với chính mình như vậy, hay là với anh?”
Thật ra những gì Hứa Duệ nói, làm sao ông có thể không biết, là Tô Minh Diệp, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-tinh-su/2881223/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.