Edit & Beta: *Hoa Cúc*
“Lôi Dực, cậu… Có tin tức của anh cậu không?” vào thời điểm ăn cơm chiều, Tô Hàm cuối cùng cũng nhịn không được hỏi Lôi Dực.
“Anh của tôi?” Sửng sốt một chút, Lôi Dực trả lời, “Không phải anh tôi từ sáng tới tối đều gọi video cho cậu sao?”
“Vốn là như vậy.” Dùng chiếc đũa chọn thịt trong bát, Tô Hàm trả lời, “Nhưng từ tối hôm trước và đêm qua anh ấy không hề liên lạc với tôi, hơn nữa buổi sáng hôm nay tôi chủ động liên lạc với anh ấy, thì lại không được.”
“Như vậy à.” Lôi Dực nghe vậy trầm mặc.
“Tôi nghĩ, anh của cậu anh ấy… Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ?” Nhìn Lôi Dực, Tô Hàm cẩn thận hỏi.
“Có lẽ là không.” Đẩy kính mắt, Lôi Dực trả lời, là người anh hai mình sùng bái từ nhỏ, Lôi Dực dường như có lòng tin mù quáng đối với Lôi Nghị.
“Như vậy đi.” Nhìn Tô Hàm còn lo lắng, Lôi Dực nói, “Đợi lát nữa tôi hỏi A Trung một chút xem.”
Bởi vì có sự cam đoan của Lôi Dực, Tô Hàm kiên nhẫn chờ đợi, kết quả lại được báo, Lôi Trung căn bản đi cùng Lôi Nghị.
“Không phải nói họ đi cùng một nơi hay sao?” Tô Hàm có chút ngạc nhiên hỏi.
“Ban đầu là vậy.” Gật gật đầu, Lôi Dực nói, “Nhưng A Trung nói, anh ấy tạm thời bị phái đi chấp hành một nhiệm vụ khác.”
“Thì ra như vậy…” Tô Hàm nghe vậy có vẻ rất thất vọng.
Nhìn nét mặt đầy vẻ lo lắng của Tô Hàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-tinh-su/2881201/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.