Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: *Hoa Cúc*

“Dạ.” Tô Hàm gật đầu, đỏ mặt ngượng ngùng nói “Người rất đẹp.”

“Ha ha ha ” Như là nghe được chuyện gì đó thú vị, Hứa Duệ cười nhẹ ra tiếng, sau đó sờ tới sờ lui tóc Tô Hàm nói, “Con cũng rất đẹp.”

Được Hứa Duệ khích lệ lại bị ông xoa đầu, Tô Hàm càng thêm ngượng ngùng.

——khác với khi bị Lôi Nghị sờ tóc, Hứa Duệ cho cậu một cảm giác rất dịu dàng, tựa như người đang sờ đầu cậu là một vị trưởng bối thân cận đáng yêu.

Thấy Tô Hàm bị Hứa Duệ động tay động chân không thương tiếc, Lôi Dực sốt ruột bảo vệ ‘chị dâu’ không khỏi lên tiếng “Thầy, thầy đừng cố ý chỉnh người ta.”

“Thầy không chỉnh cậu ấy nha, thầy chỉ khen cậu ấy xinh đẹp thôi.” Vẫn vẻ mặt nhu hòa như trước, giọng nói dịu dàng nhưng không biết vì sao Tô Hàm lại nhìn thấu một sự vô tội trong đó.

Lôi Dực nghe vậy bĩu môi “Thầy rõ ràng cố ý sử dụng lực tinh thần để Tô Hàm có cảm tình với thầy, thậm chí còn chịu ảnh hưởng từ hành vi của thầy.”

Phải biết bình thường Tô Hàm không phải loại ngươi như vậy, động một chút là đỏ mặt.

Nghe Lôi Dực nói, Tô Hàm không khỏi kinh ngạc, thì ra vừa rồi sở dĩ mình làm như vậy là vì đối phương sử dụng lực tinh thần?

Lúc này, Tô Hàm lại ngẩng đầu nhìn, Hứa Duệ vẫn như trước rất mê hoặc, rất tuấn nhã(1),nhưng đã không còn cảm giác khiến người hoàn toàn đắm chìm ở trong đó nữa.

(1) Tuấn nhã: Vẻ đẹp lịch sự, nho nhã

Nghĩ nghĩ, có lẽ đã bỏ lực tinh thần đi rồi.

Nhưng Tô Hàm không nghĩ tới, thì ra lực tinh thần còn có thể dùng như vậy, nói thế khi lực tinh thần đạt đến một cảnh giới nhất định sẽ có thể khống chế được tư duy của con người?

“Không thần kì như vậy đâu.” Nhìn thấu nghi hoặc của Tô Hàm, Hứa Duệ dịu giọng giải đáp “Nếu đối phương là người dị năng hơn nữa cấp bậc cao thì lực tinh thần của chúng ta sẽ không dễ dàng khống chế bọn họ, nhưng nếu là người thường…”

Hứa Duệ nói xong nhếch khóe miệng một cái “Cho dù con hay Tiểu Dực, chỉ cần lợi dụng thỏa đáng một chút là có thể khống chế được họ.”

Tô Hàm nghe vậy không khỏi hưng phấn, thì ra lực tinh thần còn có tác dụng này, ban đầu cậu cho rằng lực tinh thần chỉ có thể dùng để chuyển hóa năng lượng thú hạch thôi chứ. Tuy nó có thể công kích nhưng lực sát thương quá lớn, dễ khiến người bị công kích tinh thần hỗn độn, nếu nặng sẽ biến thành kẻ ngốc.

Tóm lại nếu không đến thời điểm đối mặt với cái chết thì không thể dùng lực tinh thần bậy bạ, không thì kể cả người có gia thế như Lôi Dực, còn không phải bởi vì dùng lực tinh thần làm tổn thương người khác mà trục xuất đến vùng đất bị lưu dày hay sao? Tuy bây giờ Lôi Dực đã có thể trở về, nhưng nghĩ lại thì cậu ta và người nhà của cậu ta đều phải trả giá không ít.

Nên cho tới bây giờ Tô Hàm chưa từng nghĩ dùng lực tinh thần để chiến đấu, ngay cả với Lâm Tuấn và ‘Lý Lượng’, cậu cũng nghĩ chỉ dùng dị năng mà không phải lực tinh thần. Kết quả lúc này nghe những gì Hứa Duệ nói, cậu mới phát hiện, lực tinh thần sử dụng tuyệt diệu như vậy.

Vậy thì có lẽ cậu đã hiểu vì sao địa vị của tinh sư lại cao hơn của người dị năng rồi, chẳng những có thể chuyển hóa tinh thạch cho người dị năng sử dụng mà thủ đoạn công kích cũng không yếu chút nào, thậm chí còn có thể ‘thôi miên’…

Nếu không phải vì người có lực tinh thần quá ít, thì bây giờ người nắm quyền Liên Minh không phải người dị năng mà là người có lực tinh thần.

Nhìn thấy dáng vẻ Tô Hàm cúi đầu suy nghĩ, trong mắt Hứa Duệ hiện lên một tia ấm áp, sau đó lần thứ hai đưa tay sờ sờ đầu cậu, dịu giọng nói “Tiểu Hàm, con có đồng ý làm học trò của ta không?”

Tô Hàm nghe vậy mãnh liệt ngẩng đầu “Đương nhiên con đồng ý.”

Phải biết rằng đối phương là hội trưởng Hiệp Hội tinh sư đấy, lực tinh thần cấp mười một, Liên Minh chỉ có mỗi hai tinh sư cao cấp mà thôi, một người thầy có bối cảnh mạnh như vậy cậu là thằng ngốc mới từ chối.

Ngay cả Lôi Dực đứng một bên nghe thấy cũng rất kinh ngạc, tuy cậu đem Tô Hàm đến đây là muốn thầy đồng ý nhận Tô Hàm. Nhưng trước đó cậu đã liên lạc và đề nghị với thầy rất nhiều lần, mỗi lần thầy chỉ cười cười, không từ chối nhưng cũng không đồng ý, khiến Lôi Dực cho rằng thầy căn bản không muốn nhận Tô Hàm làm học trò. Kết quả, không đợi cậu mở miệng, thầy đã tự mình nói ra, điều này sao lại không khiến cho Lôi Dực hưng phấn.

Về sau Tô Hàm nhất định sẽ kết hôn với anh hai nha, cậu ấy càng mạnh mẽ, càng có lợi cho Lôi gia. Đặc biệt là bây giờ Lôi gia rơi vào tình huống bị cô lập từ bốn phía, tuy ông nội đã đột phá lên cấp, nhưng từ cha Lôi Dực biết được, lần này ông nội đột phá không được thuận lợi, nếu không vì sao ông và bà nội biết Lôi Dực đã trở về từ vùng đất bị lưu đày lại không tới gặp Lôi Dực chứ. Nếu chuyện này để ba gia tộc kia biết, thì với Lôi gia có khả năng tai họa ngập đầu.

Ba gia tộc kia từ lâu đã nhìn Lôi gia không vừa mắt, dù sao đều nằm trong Liên Minh bốn đại gia tộc dị năng, không ai lại hy vọng có một gia tộc vĩnh viên ngồi trên đầu mình, thậm chí ngay cả gia tộc dị năng kia ở cùng một cấp lại có thể bạo chết bọn họ. Sở dĩ bây giờ bon họ không hành động chẳng qua là vì còn phải chú ý đế ông nội Lôi Chấn của cậu ta mà thôi, một khi ông nội mạnh mẽ đột phá, chuyện dị năng hao tổn bị bọn họ biết…

Hậu quả thế nào Lôi Dực cũng không dám nghĩ, mà ông nội vì muốn cậu được trở về nhà nên mạnh mẽ đột phá dị năng, điều này càng khiến Lôi Dực áy náy, cũng càng muốn làm chút gì đó cho Lôi gia.

Cho nên khi Lôi Dực biết Tô Hàm có lực tinh thần cấp 7, cậu mới hưng phấn như vậy, còn cố ý giới thiệu thầy của mình cho Tô Hàm.

Phải biết ràng gần mười mấy năm nay Hiệp Hội tinh sư phát triển rất mạnh mẽ, địa vị của bọn họ thậm chí ẩn ẩn vượt qua cả bốn đại gia tộc dị năng, nếu không bởi vì bọn họ luôn bảo trì trạng thái trung lập thì có lẽ đã sớm bị bốn đại gia tộc liên hợp chèn ép rồi.

Nhưng nếu con thứ Lôi gia và bà chủ tương lai của Lôi gia cùng được hội trưởng Hiệp Hội tinh sư thu làm học trò thì người khác sẽ nghĩ thế nào?

Bọn họ có lẽ sẽ phải xem nghĩ Hiệp Hội tinh sư đã đứng bên cạnh Lôi gia hay chưa, như vậy khi đó bọn họ muốn đối phó với Lôi gia, phải cẩn thận suy nghĩ xem bọn họ có đủ lực lượng không.

Chỉ cần kéo dài vài năm, tai họa ngầm trên người ông nội có thể trị được, anh hai và cậu cố gắng nắm chặt cơ hội tu luyện, hơn nữa ở phương diện tinh sư Tô Hàm lại là thiên tài. Đến lúc đó, trong mắt Lôi Dực hiện lên một đạo ánh sáng, bọn họ còn muốn đối phó với Lôi gia đã còn dễ dàng như bây giờ!

Tô Hàm đứng một bên cũng không biết Lôi Dực đang tính kế trong lòng, cậu còn rất vui khi được Hứa Duệ nhận làm học trò, sau khi được Hứa Duệ gật đầu khẳng định lại một lần nữa, nhanh chóng sửa miệng nói ngọt “Thầy.”

Hứa Duệ nghe xong vui mừng gật đầu “Về sau, mỗi buổi sáng con tới chỗ này của thầy, thầy sẽ dạy con nhanh chóng chuyển hóa năng lượng của tinh sư như thế nào, còn có… sử dụng lực tinh thần ra sao.”

“Vâng.” Dùng sức gật đầu, Tô Hàm mở miệng “Thưa thầy, con là cô nhi, cổ nhân thường nói, một ngày làm thầy cả đời làm cha, về sau, trong lòng con người không chỉ là thầy của con mà còn là cha của con, sau này con sẽ hiếu thuận với người.”

Tuy biết rất có khả năng Tô Hàm vì lấy lòng mà nói như vậy, nhưng khi Hứa Duệ nghe xong nội tâm cũng rất phức tạp, một lát sau mới cười gật đầu “Con nói ngọt hơn Tiểu Dực nhiều lắm.”

Hứa Duệ nói như vậy, Lôi Dực đứng một bên nhất thời bất mãn “Thầy, sao thầy có thể nói như vậy, con cũng rất yêu thầy mà, thầy có học trò mới không thể quên mất học trò cũ nha”

Nghe Lôi Dực nói chuyện không đâu, Hứa Duệ nở nụ cười một chút rồi mắng “Đứa nhóc này, đi ra ngoài một thời gian, mồm mép luyện rất tốt nhỉ.”

Lôi Dực làm như không nghe Hứa Duệ mỉa mai phản bác, cười tủm tỉm trả lời “Bình thường thôi ha, đây đều do thầy có cách giáo dục.”

Hứa Duệ nghe xong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nhìn Lôi Dực nói “Bây giờ con đã là tinh sư cấp cao, mà lại mới bốn mươi tuổi, có được thành tích như vậy thật không đơn giản, thầy rất vui mừng.”

Lần này nghe Hứa Duệ khích lệ, Lôi Dực cũng không tiếp tục đùa giỡn nữa, ngược lại biến sắc, kinh hô “Nguy rồi, con quên không nói cho người trong nhà biết con đã là tinh sư cấp cao.”

Tô Hàm “…”

Hứa Duệ “…”

Thì ra chuyện như thế cũng quên được?

“Hóa ra con không nói chuyện này cho người trong nhà con biết, trách không được, buổi sáng thầy nghe chủ tịch nói có vài gia tộc bất mãn vì anh con tự tiện mang con về từ vùng đất bị lưu đầy, họ chuẩn bị làm khó dễ anh con đấy?” Hứa Duệ cười tủm tỉm mở miệng.

“Thật sao?” Lôi Dực nghe vậy cả kinh, “Vậy con phải nhanh chóng đi tìm anh hai, sau đó nói chuyện này cho anh ấy biết.”

Nói xong, người đã không thấy bóng.

“… Thì ra, tốc độ của Lôi Dực cũng có thể nhanh như vậy.” Tô Hàm yên lặng nói.

Một lát sau, Tô Hàm mới nhìn Hứa Duệ hỏi “Thầy, anh hai Lôi Dực, anh ấy… Không sao chứ?”

Sờ Tô Hàm đầu, Hứa Duệ hồi đáp “Yên tâm, chỉ cần Lôi Dực tuyên bố trở thành tinh sư cấp cao, thì tất cả các vấn đề liền sẽ được giải quyết dễ dàng.”

“Vậy là tốt rồi.” Tô Hàm vỗ ngực, tỏ vẻ yên tâm, nói thật cậu không hy vọng cái tên Lôi Nghị kia gặp chuyện không may.

Nhưng ——

Liếc mắt nhìn Hứa Duệ đứng trước mặt mình, thầy à vì sao con thấy hình như thầy sờ đầu tóc của con đến nghiện mất rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.