Kỳ Bạch gần như giống gấu túi đu trên người nam nhân, hắn cảm giác tay nam nhân cử động, kinh hoảng đối phương sẽ kéo mình xuống, lập tức chặt chẽ ôm cổ đối phương, cho thấy quyết tâm mình tuyệt đối không xuống. Nếu đổi sang thân thể yếu đuối một chút, nói không chừng đã bị hắn siết cho chết rồi.
Bất quá không như Kỳ Bạch đoán, đối phương không có kéo hắn từ trên người xuống, ngược lại dùng tay ôm lấy hắn. Chỉ là, đại ca à chỗ anh ôm có thể đổi hay không a? Mông chỗ đó, thật sự là rất ấy ấy!
Dù bình tĩnh như Kỳ Bạch, cũng không khỏi đỏ mặt.
“Ấy ấy” vặn vẹo thân thể, Kỳ Bạch đỏ mặt rất không được tự nhiên.
“Đừng cử động!” Tiếng hơi lãnh đạm vang bên tai, có lẽ là ở trên cao lâu ngày rồi, hai chữ bình thản cũng mang theo một chút mùi mệnh lệnh. Đối phương giống bế đứa trẻ ấn Kỳ Bạch vào trong lòng y một chút, khiến cả đầu hắn đều dựa vào vai y.
Anh cho rằng tôi là gì của anh a? Còn ra lệnh cho tôi?
Kỳ Bạch cau mũi, tràn đầy khó chịu tựa vào người Việt Kha.
Ờ thôi, kệ đi, hắn đại nhân đại lượng, nển tình y đang giúp mình, không so đo với y! Nghĩ vậy, Kỳ Bạch an tâm tựa trên người đối phương.
Việt Kha cũng không biết Kỳ Bạch suy nghĩ gì, y cảm thấy người trong lòng không có chút sức nặng nào, sờ lên tất cả đều là xương cốt, còn nhẹ hơn so với con mèo trắng mà em gái y nuôi trong nhà.
Quá yếu! Quá nhỏ!
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/4032/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.