Lúc Kỳ Bạch mở mắt ra còn có chút chưa kịp hồi thần, hắn cảm thấy thân thể rất lạnh, như là máu trong cơ thể cũng bởi vì nhiệt độ thấp mà tốc độ lưu động chậm lại, chỉ có ở phần cổ là có chút ấm áp. Hắn nhớ rõ, bọn họ lên thuyền rồi gặp sóng thần, sau đó thuyền lật, rồi không còn sau đó nữa. Đến bây giờ, hắn mới rốt cuộc cảm nhận được bọn họ nói thế giới này thời tiết không lường được là ý gì.
Trên đỉnh đầu hắn là khối đá sần sùi, hắn đoán mình hẳn đang ở trong một cái hang động. Lại nghiêng đầu, cũng chỉ thấy một đống lửa đang cháy mạnh.
Việt Kha đi đâu rồi?
“Ư!” Kỳ Bạch cau mày ngồi dậy, vừa tỉnh lại không thấy Việt Kha tâm tình của hắn không thể nói là vui vẻ, hắn mới phát hiện hắn đang đắp là áo khoác của Việt Kha — còn có áo sơmi bên trong.
“Soạt”
Trên cổ nhảy xuống một bóng đỏ, đứng trong lòng bàn tay hắn, cổ họng phát ra tiếng làm nũng, lớp da lông màu lửa đỏ cộng thêm cái đuôi xoã tung của nó, nhìn lướt qua trông như thể một quả cầu lửa bùng cháy.
Trách không phần cổ lại ấm áp như vậy!
Kỳ Bạch giật mình, giơ tay gãi gãi tại cằm Cục Bông Nhỏ, xem nó thoải mái đến híp mắt, đầu lưỡi màu đỏ vô ý thức liếm, không khỏi liền mang theo ý cười. Hắn đời trước từng nuôi một con mèo đen, lông bóng loáng, nhưng lại rất thích làm nũng, quả thực giống như đúc với Cục Bông Nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932524/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.