Bỏ thảo dược vào trong miệng, một vị cay đắng mãnh liệt bộc phát, quả thực còn đắng hơn cả hoàng liên. Bất quá cho dù như thế, Kỳ Bạch cũng chỉ nhíu mày mấy cái, sau đó như thể không sao mà nuốt xuống.
Hắn không biết đã nếm bao nhiêu dược thảo rồi, có đắng hơn nữa hắn cũng không phải chưa nếm, đến bây giờ hắn cảm giác đầu lưỡi của mình chẳng những không trở nên mẫn cảm, ngược lại biến thành chết lặng.
Kỳ Bạch thở dài một hơi, quả nhiên, cho dù có dị năng, cơm trưa ăn không phải trả tiền vẫn là không có.
Mở ra bộ đàm trên tay, Kỳ Bạch mở máy dò hồng ngoại ra quét toàn bộ cả gốc dược thảo một lần trước, hình ảnh nhảy ra lập tức biểu hiện ra bộ dáng dược thảo, nhưng lại là hình 3D. Nhập thông tin về dược thảo vào bộ đàm, rồi lưu lại.
Một loạt động tác này đã làm vô số lần, hắn nhắm mắt lại cũng có thể làm được.
Đứng lên, hai chân ngồi lâu đã tê rần. Giật giật tại chỗ vài cái, cảm giác đỡ hơn rồi lau mồ hôi trên mặt một phen.
Trời mùa hạ nắng nóng, thái dương tản ra nhiệt độ như muốn đòi mạng, cho dù hắn đang ở trong rừng núi sâu, cũng thấy nóng phát hoảng. Hắn hiện tại là ở vùng núi phía sau nhà của Chu lão, so với bên ngoài nóng bức, bên trong núi này có vẻ tương đối thanh tịnh đẹp đẽ.
Nhìn nhìn trái phải, chọn một phương hướng đi tới. Núi tuy rằng dùng riêng cho gieo trồng dược thảo, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932482/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.