Thời gian một tháng rất nhanh qua đi, Kỳ Bạch ôm lấy dược thảo tập trong một tháng này đã bị hắn lật không biết bao nhiêu lần, bàn tay không ngừng lật trang, miệng nói nhỏ.
Việt Kha dang lái xe nhìn hắn một cái, sau đó bất đắc dĩ nói, “Ở trên xe không nên đọc sách, không tốt cho mắt!”
Kỳ Bạch không nhìn y, ngoài miệng căng thẳng nói, “Nước đến chân mới nhảy chưa từng nghe sao?”
Việt Kha, “Cố gắng như vậy rồi, hiện tại có xem nữa cũng không có tác dụng gì!”
“Em biết a!” Kỳ Bạch quyệt miệng, hừ hừ nói, “Nhưng em căng thẳng!”
Việt Kha liếc liếc mắt nhìn bàn tay hắn không ngừng xoa nắn trang sách, đột nhiên nói, “Em trước kia không phải như thế!”
“A?” Kỳ Bạch quay đầu ngốc ngốc nhìn y, trong ánh mắt tràn ngập mờ mịt, thoạt nhìn ngốc ngốc ngốc.
Phía trước là một khúc quanh, Việt Kha đánh tay lái, trong mắt là hồi ức.
“Em trước kia, rất kỳ quái, không có chí tiến thủ gì, cũng không có theo đuổi gì! Càng không cố gắng như vậy, em sẽ không để ý cái nhìn của những người khác, rất lười. Ừm, tốt nhất là không phải làm gì, ăn ngủ ngủ ăn, cuộc sống giống heo vậy!”
Ai cuộc sống giống heo chứ?
Kỳ Bạch phồng mặt, hai má đỏ bừng, là giận và cũng là xấu hổ.
“Thế nhưng em hiện tại, liều lĩnh học thuộc bản dược thảo tập này đến thế, cố gắng để được Chu lão chấp nhận. Em như vậy, khiến anh thấy, rất xa lạ!” Trước kia chưa từng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932478/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.