Việt Kha không ở lại lâu, nói với Kỳ Bạch mình trở về Việt gia rồi đi, người trông cửa thấy y lập tức mở cổng lớn ra, liên thanh nói, “Đại thiếu gia trở lại!”
Việt Kha vào đại sảnh, một phụ nhân mặt vừa sầu vừa vui liền đi đến. Phụ nhân có vẻ thành thục, hai thái dương còn điểm xuyết tóc bạc, thế nhưng vẫn nhìn ra ngũ quan làm người ta kinh diễm, có thể thấy, khi tuổi trẻ, phụ nhân này nhất định là một mỹ nhân hiếm có. Bất quá, có thể được gia chủ hiện tại của Việt gia trước kia là Đại thiếu gia Việt gia Việt Mân coi trọng, dung mạo tất nhiên sẽ không quá kém, người này chính là mẹ ruột của Việt Kha — La Bách Trân.
“A Kha!” La Bách Trân nắm lấy tay Việt Kha, tỉ mỉ đánh giá trên dưới, thấy rõ ràng người y không có thương tích gì lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Yên tâm rồi, La Bách Trân liên tục gật đầu, “Không có việc gì thì tốt, không có việc gì là được!” Nước mắt lại không ngừng rơi xuống, đều là vì bà, mới khiến con của mình chịu khổ.
Việt Kha vẫn để mẹ mình đánh giá, thấy bà rơi lệ, lúc này mới ôm chặt vai bà, hiếm khi nhỏ giọng an ủi, “Mẹ, con không sao, khiến người lo lắng!”
“Ai u, ta nói em gái à! Việt Kha trở về là một đại hỉ sự, em khóc cái gì a?” Nghe thấy tiếng, một phụ nhân mặc trang phục đỏ từ trong phòng đi ra, trong mắt mang theo một sự lanh lẹ.
“Tam phu nhân!” Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932407/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.