Quay lại lúc cậu và ông trò chuyện, ông lão ấy tự giới thiệu với cậu ông tên là Thụ Lâm, nhìn thôi cậu cũng biết ông sống rất lâu rồi phải thôi một bậc trưởng bối ẩn cư đi khỏi thế sự thì có ai tuổi mà còn nhỏ chứ.
Hai ông cháu giới thiệu bản thân xong thì cũng ngồi xuống bàn, cậu thuận thế cầm bình trà lên và gót từng chút một vào chén và để bên tay phải của ông, dù không phải sành về trà đạo nhưng cậu cũng hiểu chút lễ nghĩa, chủ bên phải khách bên trái.
Thụ Lâm ông nhìn đứa nhỏ trước mắt hành động mà nở nụ cười phải nói người biết về trà đạo trong giới tu hành ngoài ông ra thì chỉ còn vỏn vẹn vài người mà thôi, ông vui vẻ cầm chén trà lên uống ngụm đầu tiên.
Quả thật buổi uống trà lần nay ngon hơn hẳn những lần ông uống trước đây khi ở mình, phải chăng khi trước là do ông quá cô đơn chăng.
Ninh Nguyên cậu nhìn ông uống chén trà thì cũng vui, cũng thuận thế cậu hỏi ông duyên cớ gì mà sao ông lại ở trong khu rừng trúc này một mình.
Nghe tới câu hỏi của cậu ông có phần hơi khựng lại nhưng cũng đáp, ông kể rằng khi trước ông là người bảo hộ của Tô Châu đại lục cùng với những bạn bè ông, nhưng thật đáng buồn thay trong trận đại chiến yêu ma hàng trăm năm trước ông và bạn ông đã cố gắng liên thủ bảo vệ Tô Châu nhưng cũng vì sự kiện đó mà giờ đây ông chỉ còn một mình.
Vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-toi-chi-muon-duoc-nghi-ngoi/2921725/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.