Bình Minh không cần phải nói đây có thể là khoảng thời gian mà con người cho là đẹp nhất, nhưng đối với ở Thanh Hà Điện Tiên lúc này đó chính là khoảng không gian ngột ngạt đến khó thở, mọi chuyện phải kể lúc khi Thiên Kê gáy canh năm.
Đối với một tu sĩ thì việc điều chỉnh thời gian của bản thân cũng chính là một việc vô cùng mật thiết, vậy nên từ khoảng lúc canh năm đã có một số tu sĩ hoặc tán tu thức giấc, dù Đàm Hội đã được cho dừng lại trước dự tính nhưng đối với những tu sĩ tu hành thì việc thức dậy đúng giờ đã là một thói quen và ngay cả những người trong phòng cậu cũng vậy, Dương Úc, Khải Luân, Cố Nguyệt, Sơ Vũ cả bốn con người đã thức dậy từ rất sớm và mỗi người một việc của mình.
Ninh Nguyên cậu thì khỏi nói nếu kiếp trước thì từ canh tư cậu đã dậy rồi, khi đó mỗi ngày cậu chỉ ngủ khoảng bốn tiếng còn khoảng thời gian còn lại thì lo cho việc tu hành, lịch làm nhiệm vụ, tu luyện phải nói là rất nghiêm khắc và dày đặc, nhưng kiếp này thì khác rồi cậu không muốn phải nhọc lòng vì mấy thứ đó những, dù sao nguyên lai của việc cậu cố gắng như thế ở kiếp trước đó cũng chỉ là vì để tạo sự chú ý đến những người cậu đã từng yêu.
còn tên Thiên Hoàng à tên đó thì với bản tính của yêu tộc nên hắn khá lười chỉ đến khi hắn thực sự muốn thức dậy thì mới thức thôi hoặc có một tác nhân nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-toi-chi-muon-duoc-nghi-ngoi/2921698/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.