An Thiên đến thì Đỗ Minh đang ăn trưa, một bàn ăn thật phong phú, có tôm có gà cùng rổ hồng mộng nước nhìn thấy ngon làm sao, cậu nhìn mà bụng réo lên muốn ăn, từ sáng đến giờ cậu chỉ ăn bánh bao và uống một ly sữa đậu nành nóng nên có hơi đói.
Đỗ Minh xem ra tâm trạng hôm nay không tệ, anh ta ăn rất ngon lành còn An Thiên được anh ghi bốn chữ "Dọn dẹp khung tranh." thì đang ở bên lau chùi dụng cụ vẽ tranh của Đỗ Minh, cậu vừa lau dọn vừa để ý những bức tranh của Đỗ Minh, điều là dáng vẽ một người phụ nữ quay lưng lại, người này chắc là Mẹ hay là mối tình đầu của anh ta rồi, nét vẽ nhẹ nhàng chăm chút có thể thấy người vẽ đặt tâm tư vào rất nhiều, cảnh vật tuy có mang màu sắc thơ mộng nhưng tổng thể là một người quay mặt với cảnh vật bao la hùng vĩ thì có hơi cô độc rồi, An Thiên xem theo vài bức thì cũng gật gù khen Đỗ Minh:
"Vẽ nhiều bức mà có một chủ đề thế này thì thật sự rất có gu nhỉ, một nghệ sĩ tài hoa mà." An Thiên nói trong thầm lặng, không biết đó phải khen không hay đang chê người đàn ông này nhàm chán, vừa nói xấu vừa nhìn sang bàn ăn của Đỗ Minh rồi nuốt nước bọt, đang chăm chú nhìn đĩa gà vàng ươm kia thì có thứ gì đó lọt vào mặt cậu không đúng lắm nên phá lệ lên tiếng.
"Cậu chủ, đĩa xà lách đó không ăn được đâu, chắc đầu bếp không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691404/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.