Đỗ Minh mở mắt nhìn bên tay phải mình có người đang gối đầu lên ngủ rất ngon lành, anh định thần lại nhìn cảnh vật xung quanh nơi này, ngày hôm qua sau khi ăn xong anh cảm thấy khó chịu trong người, những cơn đau co thắt ở bụng làm anh không thể trụ nổi, anh nghe rõ đoạn đối thoại của An Thiên và Minh Nhật nhưng anh chẳng thể mở nổi mắt, tâm trí mơ hồ rồi hôn mê.
Trong cơn mê man anh thấy rất nhiều kí ức xưa cũ, anh thấy Mẹ đang vui đùa với mình, lúc sau lại chuyển cảnh Cha Mẹ anh cãi nhau còn anh thì ôm quả bóng ngồi khóc giữa hai người chẳng ai dỗ dành anh, lại chuyển đến ngày Mẹ anh lên xe theo người đàn ông khác còn anh thì mãi chạy theo dù đã ngã bao nhiêu lần, anh như rơi xuống vực sâu hàng ngàn trượng.
Anh nữa mơ nữa tỉnh không biết đâu là thật đâu là mơ, bỗng nhiên có một đôi tay nắm lấy cố gắng kéo anh ra khỏi nơi ấy, tuy không nhìn rõ mặt cũng như không nghe người ấy nói gì nhưng hơi ấm từ tay người đó rất êm ái và chân thật, rồi người đó đột nhiên rút tay ra khỏi anh làm anh giật mình mà tỉnh dậy thì thấy cậu nhóc đang nằm lên tay mình ngủ rất ngon còn chảy ke nữa giống như một đứa trẻ con, nhìn xung quanh thì xác định được mình đang ở bệnh viện thì cũng hiểu ra được vấn đề tại sao mình ở đây và ai đưa mình đến.
Đỗ Minh khẽ động đậy cánh tay gần như tế cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691396/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.